Không cho Lâm Vi cơ hội nói thêm gì, Tả Dục đã nhanh chân chạy ra ngoài, giúp cô đóng cửa lại
Lúc Cố Vũ Trạch đi, Phó Linh Lung và Cố Trường Bình đi tiễn hắn ra sân bay, Tả Dục cũng đi
Tại Sân bay, Tả Dục nhìn Cố Vũ Trạch, ôm hắn một cái, " Chuyện của đội tôi sẽ gọi điện thoại cho cậu, cũng sẽ cố gắng xử lý "
Cố Vũ Trạch gật đầu, "Được"
Tả Dục buông hắn ra, nhìn Cố Vũ Trạch, nói: "Còn có một chuyện"
Cố Vũ Trạch nhìn Tả Dục,hỏi "Chuyện gì?"
Tả Dục cắn răng, " Cậu có thích Lâm Vi không?"
Cố Vũ Trạch sửng sốt, nhớ tới Tả Dục và Lâm Vi hôm đó
"Nếu cậu thích Lâm Vi thì cứ theo đuổi đi, không cần để ý đến tôi làm gì, tôi không hề có ý gì với Lâm Vi cả "
"Đây là cậu nói đấy!" Tả Dục nhìn bộ dạng dửng dưng của Cố Vũ Trạch, nói tiếp " Cậu đã nói như vậy rồi,sau này tôi theo đuổi cô ấy cậu đừng hối hận"
Cố Vũ Trạch cười nói, "Không bao giờ"
Tả Dục nhìn thấy nụ cười của hắn thong dong như vậy, liền biết, hắn đối với Lâm Vi là thật sự không có một chút cảm tình nào cả
Hôm nay người nhà họ Phó đều tới đưa Cố Vũ Trạch đi, Phó Cảnh Ngộ cũng tới
Đưa Cố Vũ Trạch vào xong, mọi người từ phòng khách sân bay đi ra, bà Phó nhìn Phó Cảnh Ngộ, hỏi: "Phồn Tinh hôm nay không tới sao?"
Bà Phó không biết quan hệ của Diệp Phồn Tinh và Cố Vũ Trạch trước đây, cũng không biết lần này Cố Vũ Trạch bắt buộc phải đi, là do Phó Cảnh Ngộ sắp xếp
Phó Cảnh Ngộ nói: "Mẹ cô ấy phải phẫu thuật, cô ấy đến bệnh viện với mẹ rồi"
"Phẫu thuật? Nghiêm trọng không?" Mặc dù không có cảm tình với mẹ của Diệp Phồn Tinh, nhưng nghe đến đó, bà Phó vẫn quan tâm
Dù sao cũng là mẹ của Diệp Phồn Tinh
Phó Cảnh Ngộ nói: "Quay về con sẽ đi xem thế nào"
Bà Phó gật đầu, "Phồn Tinh còn nhỏ, con phải quan tâm con bé nhiều hơn một chút Ai, mặc dù mẹ con bé không ra gì, nhưng rốt cuộc cũng là mẹ nó"
Vì Diệp Phồn Tinh, bọn họ không thể không tiếp nhận, chỉ là bình thường không hay qua lại
Diệp Mẫu bị viêm ruột thừa cấp, hôm nay sẽ phẫu thuật, Diệp Phồn Tinh ở bệnh viện chờ, cô của Diệp Phồn Tinh cũng tới
Tôn Tình nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, hỏi "Nghe nói cháu và Phó Cảnh Ngộ ly dị rồi à?"
Ban đầu Diệp Phồn Tinh và Phó Cảnh Ngộ kết hôn, Tôn Tình giúp đỡ rất rất nhiều
"Chuyện lớn như vậy sao cháu lại không thương lượng với cô chứ?"
"Làm gì có thời gian mà thương lượng, chắc là bị người ta chán ghét đá đi rồi " Người nói lời này, là con gái của Tôn Tình, là em họ của Diệp Phồn Tinh, bằng tuổi Diệp Tử Thần,gia đình cũng gọi là có điều kiện, không quá giàu có nhưng lại con nhà lính tính nhà quan
Trước lúc Diệp Phồn Tinh kết hôn, mẹ cô ta chạy đôn chạy đáo lo đám cưới, còn cho Diệp Phồn Tinh một chút của hồi môn, so với con gái ruột còn quan tâm hơn làm cô ta vô cùng ghen tị
Bây giờ thấy Diệp Phồn Tinh ly hôn cảm thấy vô cùng hả hê
Diệp Phồn Tinh vốn muốn giải thích, nghe thấy em họ nói như vậy, cũng chẳng buồn nói gì nữa
Cô của cô ở một bên, an ủi nói: " Ly hôn thì ly hôn, Phồn Tinh nhà chúng ta tốt như vậy, còn sợ không tìm được người khác sao?"
"Làm sao tìm được chứ?" Diệp Phồn Tinh thản nhiên trả lời
Tôn Tình sốt ruột thay Diệp Phồn Tinh, " Cháu mới bao nhiêu tuổi chứ Mà cháu cũng dại dột lắm cơ, có tìm được đám nào tốt đến đâu cũng sao bằng với Phó Cảnh Ngộ được"
Nói tới chỗ này, Tôn Tình nhìn lấy Diệp Phồn Tinh: " Đáng nhẽ lúc đó cháu không được đồng ý ly dị, nếu cháu không đồng ý, bọn họ cũng đâu đuổi cháu ra đường được?"
Dưới cái nhìn của Tôn Tình, Diệp Phồn Tinh thật sự quá ngốc
"Mẹ" Cô em họ ở một bên nói: " Bao giờ chúng ta mới về? Tý nữa con còn có hẹn với bạn đấy!"
Lúc Trước Diệp Phồn Tinh gả cho Phó Cảnh Ngộ, cô ta còn cảm thấy cần phải bám theo nịnh bợ nhưng hiện tại Diệp Phồn Tinh cũng đã bị người nhà họ Phó đuổi ra khỏi cửa, cô ta cũng đâu rảnh ở đây liên thiên không dứt với một kẻ không có giá trị lợi dụng
Ở thêm phút giây nào cũng cảm thấy lãng phí thời gian
Sữa không cần gì nhiều, chỉ cần mọi người luôn tin tưởng và yêu thương Sữa là được, Có người thương thì cũng có kẻ ghét, mong rằng mọi người sẽ đủ sáng suốt để không đi công kích sữa nếu có một ngày như vậy người thiệt chỉ là những người yêu thích truyện mà thôi vì lúc ấy Sữa sẽ ngừng đăng và gỡ toàn bộ truyện để tránh những công kích ác ý Mong rằng chúng ta sẽ không có ngày đó!