"Giữa trưa lại đây bồi tôi ăn cơm, bảo An Kha đưa em tới đây."
Trì Hoan nhấc mí mắt lên, trừng mắt nhìn, "A? Có việc sao?"
Anh thản nhiên nói, "Đã lâu không cùng nhau ăn cơm, hôm nay không phải em nghỉ ngơi sao?"
"Nhưng là... tôi hẹn Du Nhiên cùng nhau đi dạo phố."
"Ừ, cùng nhau đi dạo phố với cô ấy, sau đó lại đây ăn cơm với anh, ăn xong em có thể tiếp tục đi dạo với cô ta."
Trì Hoan, "..."
Vậy cô phải ném Du Nhiên ăn cơm trưa một mình sao?? Trong phòng làm việc, ngón tay người đàn ông tuấn mỹ lạnh lùng thưởng thức bút máy ký tên, tiếng nói vẫn là thản nhiên nói, "Không phải em yêu tôi sao, người đàn ông em yêu muốn ăn bữa cơm với em, cũng phải xếp hạng phía sau khuê mật của em?"
Lời này anh nói bình thản, nhưng Trì Hoan nắm di động, hai má đều đỏ.
Anh thật sự là... Vô liêm sỉ.
Cô mạnh mẽ trấn định bình thản nói, "À, anh đã muốn ăn với em như vậy, vậy buổi tối em và Du Nhiên cùng nhau ăn là dược."
"Đêm nay tôi không tăng ca, sẽ trở về ăn, em cũng trở về."
Trì Hoan, "..."
Cô hơi hơi giơ khóe môi lên, nhưng vẫn là hơi miễn cưỡng khó khăn nói, "Vậy đi đi."
"Ừ, gặp sau."
Tiếng nói của cô hơi mềm mại, "Tạm biệt."
......
Vừa gặp mặt với Ninh Du Nhiên, Trì Hoan liền ho khan hai tiếng, nói, "Trưa này tớ muốn ăn cơm trưa với bạn trai tớ, cậu có thể hẹn ăn cơm."
Ninh Du Nhiên, "... Oa, không phải cậu trọng sắc khinh bạn như vậy chứ?"