"Anh nói cho em biết, lúc trước muốn ở chung một chỗ là em, nói yêu anh còn nói muốn khiến anh yêu em cũng là em, " Khi nói xong lời cuối cùng, giọng nói của anh như vụn băng hỗn loạn, "Cho nên, chuyện chia tay này, em nghĩ cũng đừng nghĩ."
Dứt lời, anh liền trực tiếp đứng lên từ trên sô pha, mặt tuấn mỹ theo lạnh lùng ban đầu biến thành tối tăm, như là nước trong mây đen tùy thời muốn nhỏ ra, chân dài trực tiếp chạy lên lầu.
Bóng dáng cao ngất mà cô lãnh.
Thật lâu sau, Trì Hoan bưng ly trà đã muốn có chút lạnh kia lên, cúi đầu chậm rãi uống.
Khi thả ly trà xuống lần nữa, cầm lấy điều khiển từ xa bị người đàn ông thả xuống lúc trước, mở ti vi siêu lớn cơ bản chỉ làm bài trí lên, sau đó ôm gối ôm, liền ngồi ở trong sô pha như vậy xem ti vi.
Xem xong quảng cáo liền xem nghệ thuật tổng hợp, xem xong nghệ thuật tổng hợp lại phát một đoạn quảng cáo dài, sau đó mới phát bộ phim truyền hình hot nhất gần đây.
Mấy ngày nay Trì Hoan thật là không có nghỉ ngơi tốt, ở trước ti vi ồn ào tranh cãi ầm ĩ lại khí ấm đầy đủ, nghiêng nghiêng, liền nghiêng vào trong sô pha, chậm rãi ngủ đi.
Mặc Thời Khiêm ở trong phòng sách đợi thật lâu, mãi cho đến mười một giờ tối cũng không có nghe được động tĩnh cô gái trở về.
Đương nhiên, cô càng thêm không có tới đi tìm anh.
Trong lòng phiền muộn, liếc nhìn thời gian trên góc phải màn hình laptop, đường cong cằm càng buộc chặt, nâng tay khép laptop lại, đứng dậy liền ra cửa phòng sách.
Trong phòng ngủ thực im lặng, đệm giường là chỉnh tề, trong phòng tắm cũng không có bật đèn.
Cô không về phòng ngủ.
Cửa phòng sách mở một chút, cũng không có ánh sáng.
Cô không đi lên... Hoặc là, cô đi rồi?