Ngón tay người đàn ông ma sát cằm tinh xảo của cô, như là thưởng thức món đồ chơi tốt, "Tiểu thuyết tôi chỉ xem một chút mà thôi, em nhảy ra cắt đứt tôi, còn nói hết nội dụng truyện."
Trì Hoan nhìn anh, vẻ mặt vô tội, "... Đã nói hết."
Anh thản nhiên nói, "Em không nên bồi thường cho tôi sao?"
Cô nhìn anh, trừng mắt nhìn.
Cô hơi hơi bĩu môi, "Hôm nay anh đáp ứng em trở về ăn cơm chiều, anh cũng không trở về, hại em làm một bữa cơm, còn đều đổ hết."
Vốn áp chế đi, nhưng hiện tại lại nói tiếp, vẫn là không nhịn được bực mình.
Mặc Thời Khiêm cúi đầu nhìn khuôn mặt rầu rĩ của cô, cúi đầu tiến qua, nói giọng khàn khàn, "Là lỗi của anh, vậy anh bồi thường em, hửm?"
Dứt lời, cúi đầu hôn lên.
Sau khi một nụ hôn kết thúc, Trì Hoan nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc của anh, "Em đã nói anh da mặt dày."
Nói thì nói như vậy, nhưng hai má của cô vẫn là bị này hôn nhiễm ửng hồng, "Được rồi, trở về ngủ."
Môi mỏng người đàn ông mặc dù tách ra, nhưng vẫn đang cố ý vô tình cọ hai gò má của cô, thực vô cùng thân thiết, bàn tay to nắm bắt ngón tay nhu nhược không xương của cô, "Em còn chưa cho anh đáp án."
Tống Xu sao?
Yên tĩnh, Trì Hoan mới rất là nhạt nhẽo mở miệng, "Quý Vũ chính là một thực tập sinh râu ria, cô ta đi công ty anh vì theo đuổi anh, đuổi liền đuổi, nhưng vị Tống quản lí này là quản lí, trong tay còn đang phụ trách hạng mục, nghĩ đến hẳn là người hết sức quan trọng, người ta tốt bụng dạy anh giúp bạn gái vui vẻ, kết quả bởi vì em lòng dạ hẹp hòi bị đuổi, truyền ra thanh danh em sẽ bị phá hỏng, "
Cô nghiêng liếc người đàn ông ôm chính mình một cái, không nóng không lạnh nói, "Người công ty các người cũng sẽ nói anh chẳng phân biệt được công và tư."
Mặc Thời Khiêm thản nhiên nói, "Cô ta là từ tổng bộ điều xuống dưới, anh bảo cô ta đi, cô ta cũng chỉ sẽ trở lại chức vị ban đầu."