Anh là trực tiếp đi vào, sau đó trực tiếp đi đến trước mặt của cô, lại trực tiếp hôn cô, toàn bộ quá trình hành văn liền mạch lưu loát, không có một giây tạm dừng.
Khuôn mặt được ngón tay người đàn ông nâng lên, khăn mặt phủ tóc của Trì Hoan rơi xuống.
Cô mở to hai mắt, nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc trước mắt, khoang miệng bị anh chiếm giữa hơi thở cũng đều là hương vị của anh, như là tràn ngập hết tất cả giác quan của cô, làm cho cô vô lực chống đỡ.
Anh hôn sâu, hôn nặng, thậm chí có loại vội vàng thô bạo.
Không chút nào khắc chế, cũng không có bình tĩnh nhất quán của anh.
Ngay cả cánh tay giữ vòng eo cô cũng đều siết cực chặt, như là muốn chặt đứt thắt lưng của cô, hoặc là gắt cô vào trong lòng chính mình.
Hôn rất lâu, cả người Trì Hoan đều mềm xuống một chút, chỉ có ngón tay dùng sức siết vật liệu may mặc áo sơ mi của anh.
Hôn môi tự nhiên cũng rất dễ dàng lau lửa súng, Trì Hoan rất nhanh nhận thấy được người đàn ông muốn mang cô lên giường, tay cô để trên ngực anh, sẳng giọng, "Đừng, tóc em còn chưa khô đâu."
Người đàn ông liền nâng tay sờ sờ tóc cô, thật là ướt sũng, nhưng lại tản ra hương thơm, rất dễ chịu.
Tay giữ trên thắt lưng cô dời đi, rơi xuống ngực của cô, nhấc cả người cô lên.
Trì Hoan khẽ hô một tiếng ngắn ngủi, theo bản năng vươn tay vòng ở cổ anh.
Mặc Thời Khiêm ôm cô đi phía trước hai bước, để cô ở trên vách tường sau người, cúi đầu dọc theo cổ của cô một đường hôn đi, hạ xuống từng vết hôn ngân.
Thân thể anh căng chặt, bên trong là khắc chế cảm xúc táo bạo.
Tư thế như vậy, tương đương cô bị anh nâng cao.
Trì Hoan ôm cổ anh, cúi đầu đi hôn mặt anh, giống như gà con mổ thóc, ôn nhu hôn từng chút.