Một sinh viên vừa tốt nghiệp độc lập mang theo đứa nhỏ... Hơn nữa kia còn không phải con ruột của mình, nói dễ dàng, nhưng thật muốn làm được, rất khó rất khó.
Nhất là làm vì đứa nhỏ này, bị cha mẹ bạn trai ghét bỏ, bị vứt bỏ, sống lưu lạc, liếc mắt, bản năng con người, hoặc nhiều hoặc ít sẽ có câu oán hận.
Trì Hoan chậm rãi uống trà, trên mặt lộ vẻ tươi cười, ngượng ngùng nói, "Trước khi cháu đến... Còn tưởng rằng chú dì sẽ không thích cháu..."
Mộc phu nhân nhìn cô, "Vì sao chứ?"
"Bởi vì chuyện ba cháu... Hơn nữa bản thân cháu lại là ngôi sao, hơn nữa lúc trước Thời Khiêm và Lương tiểu thư đã muốn đính hôn."
Rất nhiều người, nhất là trưởng bối, đều sẽ mang thành kiến với con gái tham quan và nữ minh tinh giới giải trí.
Mộc phu nhân cười nói, "Sẽ không, Thời Khiêm khó có được thích một cô gái, sao chúng ta sẽ không thích, hơn nữa ta cảm thấy cháu thực thích hợp với nó, còn thích hợp hơn Mãn Nguyệt."
Trì Hoan giật mình, "Cháu, thích hợp với anh ấy?"
Nói Mặc Thời Khiêm thích hợp với cô cô cảm thấy nói qua được, nhưng Mặc Thời Khiêm... Mặc dù hiện tại cô chiếm lấy anh, thật ra trong đáy lòng cô vẫn là cảm thấy giống như Tống Xu hoặc là phụ nữ lớn như Âu Thấm thích hợp với anh hơn.
"Lúc các con vừa ở cùng một chỗ, ta gọi điện thoại cho Phong Lâm hỏi qua một chút về chuyện của con, thằng bé cũng là cảm thấy như vậy, "
Mộc phu nhân đặt sách ở một bên, trên mặt và trong ánh mắt đều là cười nhạt nhu hòa, trong giọng nói có một tầng xa xưa mỏng manh, "Các con có một nửa quá khứ tương tự, một nửa tình cảm trùng hợp, nhưng tính cách hoàn toàn bất đồng, có quá khứ giống nhau, càng có thể cảm động lây cảm thụ của đối phương, tính cách bất đồng, vừa vặn góc bù... Nếu thằng bé tìm một cô gái hướng nội rất văn tĩnh, ta sẽ lo lắng ngày trôi qua rất không khí trầm lặng."
Trì Hoan chậm rãi nói, "Anh ấy nói với cháu... Tình yêu chính là một loại cảm xúc... Hơn nữa phần lớn thời gian đều là mặt trái..." Cô gần như là cân nhắc từng câu từng chữ hỏi, "Cháu muốn biết, có phải cha mẹ ruột của anh ấy... tạo ảnh hưởng gì với anh ấy không?"