Cô ta quét mắt nhìn hai vệ sĩ, mơ hồ đoán được một chút, tựa tiếu phi tiếu, "Đây là đang làm gì... Tiểu Mặc tổng đâu?"
Vợ chồng Larry thấy có khách nhân đến, vốn tưởng rằng là Laurence đến.
Chờ đi qua mới nhìn rõ, đến là một cô gái thực trẻ tuổi.
Larry tiên sinh đoán được cái gì, đáy mắt xẹt qua vài phần âm lãnh, nhưng trên mặt vẫn là tươi cười, "Hai vị là..."
Tống Xu ở một bên mỉm cười, mở miệng làm người tiến cử, "Vị này là phó tổng giám đốc Clod-Summer... Cũng là phu nhân tổng giám đốc."
Người phụ nữ vươn tay với vợ chồng Larry, mềm nhẹ mà cởi mở cười hào phóng, "Tôi là Ôn Ý, hai vị có thể gọi tôi là Ôn phó tổng, hoặc là Laurence phu nhân, ba phái tới tới bên này nói chuyện hợp tác, bởi vì nguyên nhân riêng máy bay đến trễ, cho nên biến thành lúc này mới đến... Thật sự ngượng ngùng."
Cô ta nói là nói ngượng ngùng, nhưng trên mặt xinh đẹp chỉ có thực xin lỗi đối phương.
Không nói cô ta là phó tổng giám đốc Clod-Summer, cô ta còn là phu nhân tổng giám đốc...
Bọn họ có thể nói cái gì.
Larry tiên sinh vươn tay bắt tay với cô ta, trên mặt tươi cười chân thành, "Thời tiết lạnh như thế còn cố ý bay qua đến, là chúng tôi cảm thấy ngượng ngùng mới đúng, mau vào uống chén trà nóng, tôi sai phòng bếp lập tức chuẩn bị chút thức ăn."
Tầm mắt Ôn Ý dừng ở trên mặt Trì Hoan, cười hỏi, "Trì tiểu thư, đã trễ thế này, bên ngoài còn rơi mưa to, cô là chuẩn bị đi nơi nào sao?"
Trì Hoan nhíu mày nhìn cô ta.
Ôn Ý là người gia tộc Laurence, nhưng cô không biết đến đến tột cùng ý đồ của cô ta là cái gì.