Trên tay không xách va ly hành lý của người đàn ông phủ một cái khăn quàng cổ màu trắng, khi đi đến trước người cô thuận tay quấn lên cổ cô, vây quanh đơn giản một chút, cuối cùng, nắm tay cô đi ra ngoài.
Anh không lên tiếng, cô cũng không nói chuyện, giữa hai người là trầm mặc không nói gì.
Chờ Mặc Thời Khiêm đưa cô đến Danh Đế số mười, mẹ Lý đã muốn quét tước sạch sẽ nhà trọ, đệm chăn thay trải tốt lắm, ngay cả máy sưởi đều bật tốt trước tiên.
Chờ khi Trì Hoan và Mặc Thời Khiêm đến, toàn bộ nhà trọ sạch sẽ mà ấm áp.
Hiện tại sắc trời cũng đã muốn rất sáng, kéo bức màn ra, ánh sáng sáng ngời.
Thực thoải mái.
Va ly hành lý dựa vào tường đứng thẳng, mẹ Lý pha cho bọn họ mỗi người một ly trà.
Trì Hoan mỉm cười với bà, "Mẹ Lý, cám ơn dì giúp cháu quét tước phòng ở, nếu còn có cái gì cháu tự mình làm là được, dì đi về trước đi."
Mẹ Lý cười nói không quan hệ, sau đó lại nhìn Mặc Thời Khiêm.
Người đàn ông thản nhiên nói, "Dì đi về trước đi."
"Ôi chao, Trì tiểu thư, cô có cần gì trực tiếp gọi điện thoại bàn trong nhà cho tôi thì được rồi."
Trì Hoan vẫn mỉm cười như cũ, "Được."
Mẹ Lý đi rồi.
Trong nhà trọ chỉ còn lại có hai người.
Trì Hoan nhìn anh, "Anh đi làm đi, hai ngày nay em vì chuyện của ba em xác thực rất mệt mỏi, hôm nay ở nhà nghỉ ngơi."
Người đàn ông nhìn chằm chằm cô, "Anh bảo đầu bếp tới đây nấu cơm cho em."