Ánh mắt nhìn chằm chằm cô, tiếng nói trầm thấp nặng nề tràn ra từ cổ họng, "Ngày mai gặp."
Cửa bị đóng lại, trong nhà trọ khôi phục im lặng, có lẽ là nhân khí hơi tiêu tán, không lạnh lẽo như bàn ngày nữa.
Trì Hoan đi đến trước cửa sổ sát đất.
Tuyết rơi một ngày, bên ngoài đã muốn là một màu trắng bạc, toàn bộ thành phố đều bị tuyết trắng bao trùm.
Cô cúi đầu nhìn dưới lầu, thân ảnh người đàn ông mặc một thân màu đen ở trong tuyết trắng phá lệ bắt mắt.
Anh kéo mở cửa xe lên xe, lúc này đây anh không có ở bên trong xe dừng lại quá lâu, chiếc Gus màu đen rất nhanh liền rời đi.
Lúc này Trì Hoan mới kéo bức màn, chuẩn bị đi phòng sách tiếp tục nghiên cứu suy đoán nhân vật phim lần này cô cần diễn.
Ngồi ở trong ghế dựa chờ khi laptop khởi động máy, cô nhớ tới hai đóa hoa hồng ướt át xinh đẹp trong phòng khách... Thật ra cô biết đây khẳng định không phải mua đồ ăn được tặng, bởi vì giống rất quý báu, vừa thấy liền biết là cố ý mua ở cửa hàng bán hoa.
Laptop bật lên rất nhanh, Trì Hoan nhìn màn hình, vẫn là ấn mở khung tìm kiếm.
Ngón tay nhập vào một hàng chứ, hai đóa hoa hồng đại biểu ý tứ gì.
Enter, lập tức bắn ra vô số lời.
Thứ nhất chính là --
Trên đời này chỉ có anh và em.
......
Mặc Thời Khiêm lái xe trở lại biệt thự, sau khi xe tắt lửa anh cởi bỏ đai an toàn trên người, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, tay chuẩn bị đi đẩy cửa xe dừng lại, lấy di động từ trên người ra, xem xét tin nhắn.
Tin nhắn ngược lại xác thực có một cái, tin nhắn rác.
Nhíu mày lại, đẩy mở cửa xe xuống xe.