Cô chỉ là lúc đi dạo trung tâm thương mại, nghĩ để ngừa vạn nhất, cho nên mới thuận tiện mua một bộ rửa mặt...
Hiện tại biến thành giống như thật ra cô ước gì anh ngủ ở nơi này, ngay cả đồ dùng rửa mặt đều chuẩn bị tốt lắm.
Trì Hoan phụng phịu, "Lúc mua cho bản thân em thuận tiện cũng mua cho anh một bộ, anh còn không đi lấy, quấy rầy em bổ sung giấc ngủ, chán ghét muốn chết."
Dứt lời liền kéo chăn che qua đầu, không hề để ý đến anh.
Mặc Thời Khiêm lộn trở lại phòng tắm, đóng cửa rửa mặt.
Chờ trở ra mới phát hiện cô không chỉ có mua đồ dùng rửa mặt bàn chải đánh răng khăn mặt, ngay cả dao cạo râu, mấy thứ nước cạo râu này cũng đều mua xong, đều là hoàn toàn mùi đồ mới, chỉnh tề đặt ở một góc.
Mặc Thời Khiêm nâng mắt nhìn bồn rửa mặt nhỏ gương sạch sẽ.
Anh kéo môi một cái, đáy mắt sâu thẳm như giếng cổ chậm rãi chứa đầy ý cười nồng đậm.
......
Sau khi Trì Hoan ngủ đủ liền thức dậy, ăn bánh bao nóng và sữa người đàn ông mua cho cô, mới đột nhiên nhớ đến...
Vì sao cô phải ngủ với anh?
Bọn họ vốn không ngủ cùng nhau, tối hôm qua mới là ngoại lệ...
Nói một câu như vậy, quả thực chính là chui đầu vô lưới.
......
Vốn Mặc Thời Khiêm có ý tứ để chô cô dọn về biệt thự, tuy rằng là chính cô phạm ngu xuẩn để cho anh cơ hội có thừa, nhưng lời nói đã muốn phóng ra ngoài, huống chi cô đối với chuyện dọn về cũng không có nhiều bài xích.
Hơn nữa anh bởi vì quan tâm cô, chạy qua lại thực phiền toái.