Chóp mũi cậu ta gần như chạm vào mũi cô, nhẹ giọng thì thầm: “Ôn Noãn, cậu có thích hắn không? Có phải vì cậu thích đến mức không dám xuất hiện trước mặt hắn, sợ tình cảnh hắn đang nhảy với tình nhân cũ làm tổn thương, đúng không?”
“Đồ nhát gan!”
Chiếc cổ mảnh khảnh của Ôn Noãn khẽ run lên.
Cô nhìn Khương Duệ trước mặt như thể lần đầu biết người này.
Khương Duệ sờ lên mặt cô, giọng nói quyến rũ đến mức không tưởng tượng nổi: “Có phải cậu hỏi tôi tại sao lại làm như vậy? Bởi vì tôi muốn cậu vui vẻ, người sống không phải là để vui vẻ sao?”
“Chỉ cần cậu có nhiều người theo đuổi, Hoắc Minh không thể khiến cậu tổn thương!”
“Ôn Noãn, cậu và tôi thử xem! Tôi cam đoan, cậu sẽ thấy một Hoắc Minh hoàn toàn mới!”
Ôn Noãn bị Khương Duệ đánh vỡ tam quan.*
*Tam quan: thế giới quan, giá trị quan, nhân sinh quan
Cô không thích chơi trò tình yêu kích thích, cô chỉ muốn ở bên cạnh người yêu mình mà thôi. Cho dù không phải là Hoắc Minh, cô tin sẽ có một ngày cô gặp được người đó.
Ôn Noãn bỏ chạy.
Cô bị Khương Duệ dọa cho bỏ chạy.
Trong chòi nghỉ mát, Khương Duệ thu hồi sự ngạo mạn của mình, sắc mặt không thay đổi nhìn theo bóng lưng của Ôn Noãn.
Cô mới uống được nửa ly cocktail vẫn để ở đó, màu trắng nhạt nhìn rất ngọt, Khương Duệ nhẹ nhàng cầm lên, ngón tay chạm nhẹ vào dấu son môi mà Ôn Noãn để lại, sau đó từ từ uống hết…
Trong giới này của bọn họ, cô gái như Kiều An có rất nhiều.
Tính cách cũng tùy hứng như vậy!
Chỉ là vẻ đẹp khác nhau mà thôi!
Ôn Noãn thì khác, trên người cô có rất nhiều ưu điểm mà các cô gái này không có, đồng thời xuất thân của cô không tệ nên sẽ khá phóng khoáng… Cô quả thật là sự lựa chọn hoàn hảo nhất để cưới làm vợ.
Là do Cố Trường Khanh không quý trọng.
Hoắc Minh đang bận rộn lấy lại tự tôn lúc trẻ, có lẽ sẽ không chú ý đến Ôn Noãn!
Trong mắt Khương Duệ lóe lên ánh lửa.
Anh Hoắc Minh… Nếu như anh không quý trọng người phụ nữ này thì để em quý trọng thay anh!
…
Lúc Ôn Noãn đi vào sảnh của bữa tiệc, cô đã có chuẩn bị.
Khương Duệ nói Hoắc Minh đang khiêu vũ với Kiều An, cô nghĩ hình ảnh này chắc chắn sẽ rất đẹp, nhưng chỉ là nghĩ, thực tế lại là một chuyện khác.
Quả là xứng đôi! Hơn nữa phối hợp rất ăn ý.
Tay Hoắc Minh ôm lấy eo thon của Kiều An, Kiều An xoay tròn trong ngực anh.
Ánh mắt của người lớn xung quanh đều có chút tiếc nuối, nhớ lại lúc trước bọn họ xứng đôi đến mức nào, nhưng đáng tiếc lại không thể đi đến cuối cùng.
Ôn Noãn yên lặng nhìn.
Cô nghĩ, may mà cô không chìm quá sâu.