Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ôn Noãn dừng bước.

Toàn thân cô cứng đờ…

Chu Mộ Ngôn!

Chỉ có Chu Mộ Ngôn mới nhìn thấu nội tâm của cô, đúng vậy, Ôn Noãn cô sau khi trải qua một lần với Hoắc Minh thì không còn dám yêu nữa… Lúc trước ai cũng cho rằng cô sẽ động lòng với Khương Duệ, thật ra không hề, căn bản cô không dám yêu!

Cô không tin bản thân có thể thoải mái như vậy!

Ôn Noãn không để Chu Mộ Ngôn đưa về, cô gọi xe rời đi, lúc ở dưới lầu cô nhìn thấy Hoắc Minh.

Anh dựa vào đầu xe hút thuốc.

Bầu trời sáng chói ánh đèn neon, anh vẫn rực rỡ loá mắt, chỉ là Ôn Noãn đã không còn cảm nhận được rồi.

Cô gọi taxi.

Trong lúc chờ xe, Hoắc Minh dập thuốc lá rồi đi tới, nhíu mày: “Chu Mộ Ngôn đâu? Sao cậu ta không đưa em về?”



Ôn Noãn đặt di động xuống.

Cô nhìn chằm chằm vào đài phun nước âm nhạc phía trước, nhẹ giọng nói: “Hoắc Minh, anh có thể tha cho tôi được không? Đối với người như anh mà nói thì chuyện thất tình tựa như một lần té ngã, không tổn thương gân cốt không ảnh hưởng đến xương nhưng Ôn Noãn tôi chỉ là một người bình thường, tôi không trụ nổi tới lần thứ hai! Cho nên mặc kệ hiện tại anh có nghiêm túc hay không, nghiêm túc đến mức nào… Tôi cũng không chấp nhận được, anh hiểu không? Tôi không chấp nhận được một nhân vật tai to mặt lớn như anh!”

Hoắc Minh vốn đang vươn tay bỗng khựng lại.

Mũi Ôn Noãn ửng đỏ: “Người như anh xem hôn nhân như trò đùa, nhẫn kim cương cầu hôn mang ở ngón giữa, rõ ràng không yêu lại giả vờ như rất thích, nếu tôi thật sự kết hôn với anh, có lẽ phải qua ba bốn năm mới phát hiện chồng mình không hề yêu mình… Nhiều lắm là thích! Anh thích thân thể của tôi, thích tôi làm bạn, nhưng tôi có thể trẻ đẹp được mấy năm?”

“Bây giờ anh nói anh yêu tôi, vì sao tôi lại phải tin?”

“Cho nên, chúng ta cứ như vậy đi!”



Đúng lúc xe taxi tới, Ôn Noãn mở cửa lên xe.

Hoắc Minh đứng một mình trong bóng đêm thật lâu…

Trái tim của anh dần chìm xuống.

Anh nhận ra muốn theo đuổi lại Ôn Noãn thật sự còn khó hơn lên trời, anh cũng bắt đầu nôn nóng.



Ôn Noãn trở lại căn hộ.

Cô không muốn tiếp tục nghĩ tới Hoắc Minh, cô quyết định xóa bỏ người này ra khỏi cuộc sống, cô phải học được cách làm lơ anh.

Một tuần tiếp theo, Hoắc Minh không quấn lấy cô, không gọi điện thoại, càng không chạy xe đến dưới chung cư của cô quấy rầy.

Ôn Noãn cảm thấy bọn họ đã sang một trang mới!

Tối thứ bảy, cô vừa mới về nhà chuông cửa đã vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK