Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau cuộc mây mưa.

Kiều An rút ra một xấp tiền, ném lên giường.

Cô ta đứng dậy mặc quần áo đàng hoàng, lái xe trở về căn biệt thự Kiều Cảnh Niên đặt mua ở thành phố B.

Ban đêm, bà Kiều vẫn chưa ngủ.

Bà ta nhìn thấy Kiều An trở về, đang muốn hâm nóng đồ ăn khuya cho cô ta, thấy dấu hôn trên cổ cô ta thì nổi giận: “Con còn định lêu lổng đến khi nào? Con nghiêm túc tìm người kết hôn, chẳng phải sẽ tốt hơn so với bây giờ sao?”

Lúc Kiều An ly hôn, cô ta nhận hai chục triệu đô la Mỹ.

Ba năm, cô ta tiêu không còn một đồng.

Bà Kiều vô cùng khó chịu, càm ràm cả buổi.

Kiều An không quan tâm ngồi lên ghế sô pha, châm điếu thuốc, từ từ nhả khói: “Mẹ, mẹ cứ lải nhải mãi! Tiêu hết tiền, chỗ bố không phải vẫn còn sao? Mặc dù bây giờ bố không thể biểu diễn, nhưng mấy năm trước kiếm được không ít tiền!”

Kiều Cảnh Niên xuất hiện ở cầu thang.

Ông ấy giận đến mức run người.

Đời này của ông ấy thất bại nhất chính là nhận nuôi Kiều An, mấy năm qua đứa nhỏ này đã hư hỏng đến mức không thể tưởng tượng.

Ăn ngủ với đàn ông, sống xa hoa lãng phí.

Dù cho Kiều Cảnh Niên có nhiều vàng bạc, cũng không đủ cho cô tiêu xài.

Giọng Kiều Cảnh Niên lạnh lùng nói: “Những thứ kia cũng không phải của riêng con! Con còn một đứa em gái!”

“Em gái sao?”

Kiều An như đang nghe truyện cười: “Bố, bố bị hồ đồ rồi sao? Ôn Noãn sẽ nhận người bố này làm bố sao? Cô ta có nhà họ Lục, có nhà họ Hoắc, sẽ coi trọng người bố không có gì đặc biệt này sao?”

Cô ta nói trúng vào nỗi đau của Kiều Cảnh Niên.

Năm đó ông ấy có lỗi với Tiểu Noãn, sau đó lại làm tổn thương đứa con máu mủ của bọn họ, Ôn Noãn không muốn gặp lại ông ấy.

Ông ấy từng bay đến Thuỵ Sĩ.

Thế nhưng chỉ dám nhìn Ôn Noãn từ xa, sợ cô ghét bỏ.

Kiều Cảnh Niên tức giận, ho ra một ngụm máu ngay tại chỗ, vết máu từ khóe miệng của ông ấy từ từ nhỏ xuống từng giọt, doạ bà Kiều, bà ta hét to chạy lại: “Cảnh Niên… Cảnh Niên… Ông làm sao vậy?”

Cơ thể Kiều Cảnh Niên từ từ ngã xuống.

Trong lúc ý thức trở nên mơ hồ, ông ấy nhẹ nhàng thốt lên: “Tiểu Noãn!”

Sắc mặt bà Kiều trắng bệch…

Đêm khuya.

Một tờ báo cáo về tình trạng cơ thể của Kiều Cảnh Niên.

Ung thư máu giai đoạn cuối.

Mấy người phụ nữ nhà họ Kiều và vài người họ hàng cũng ở đây, dù sao Kiều Cảnh Niên vẫn còn khối tài sản hơn một tỷ, người chưa đi trà chưa nguội.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK