Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc đi ra ngoài, thật không ngờ Hoắc Minh vẫn còn ở đấy, anh ngồi trên sô pha phòng khách, cầm điện thoại xem tin tức.

Ôn Noãn đến gần, anh ngước mắt lên.

Cô mặc chiếc áo sơ mi đen của anh, chiều dài vạt áo che quần thể thao, để lộ đôi chân thon dài.

Cô đeo thắt lưng nhỏ của mình trên eo.

Yết hầu Hoắc Minh nhẹ nhàng chuyển động, khàn giọng nói: “Rất đẹp!”

Ôn Noãn chuẩn bị tìm túi đựng quần áo, Hoắc Minh không quá để ý nói: “Để người giúp việc giặt đi!”

Chuyện riêng tư như vậy, Ôn Noãn không thể để người khác làm.

Hơn nữa đây là nhà Hoắc Minh.

Cô kiên trì tìm túi giặt, nhưng còn chưa tìm được thì Tiểu Hoắc Tây đã tỉnh, chân trần chạy khắp nơi tìm mẹ, cuối cùng cũng tìm được người đang ở phòng khách, cô bé nhào vào trong lòng cô không nhúc nhích.

Ôn Noãn ôm vật nhỏ mềm mại.

Cô hôn một cái rồi ôm lên, lấy tay ủ ấm bàn chân nhỏ của cô bé, vừa đi vừa xót: “Về sau không được đi chân trần nữa, có biết không?”

Tiểu Hoắc Tây vùi đầu vào cổ cô, không nói lời nào.

Hoắc Minh muốn Hoắc Tây xuống, nhưng Ôn Noãn đâu chịu, cô ôm Tiểu Hoắc Tây trở về phòng trẻ em, mặc quần áo cho cô bé.

Bên ngoài hành lang, vang lên giọng nói của Tiểu Hoắc Tây: “Hôm nay bố mẹ cùng nhau đưa con đi học sao?”

Ôn Noãn khẽ giật mình.

Sau đó cô nhẹ nhàng cười rộ lên: “Ừ! Bố mẹ cùng đưa Hoắc Tây đi học.”

Phòng cho khách.

Hoắc Minh đi vào nhà vệ sinh, quần áo Ôn Noãn đặt trong giỏ giặt, trên váy màu vàng nhạt có dính một chút vết máu mờ.

Anh sinh ra vốn đã là người cao quý, chỉ giặt quần áo của mình hồi đi du học.

Huống chi quần áo dính máu của phụ nữ.

Nhưng Hoắc Minh rất yêu thương Ôn Noãn, anh rất sẵn lòng giặt cho cô, vì thế chỉ vài ba cái đã giặt sạch váy áo sơ mi và đồ lót của cô, sau đó để vào máy sấy.

Làm xong, đáy lòng anh mềm nhũn, nói không nên lời.

Ôn Noãn mặc dù không chấp nhận, nhưng bọn họ có con chung, anh không tin cô không mềm lòng…

Hoắc Minh thong thả xuống lầu.

Tiểu Hoắc Tây có Ôn Noãn chăm sóc, anh hiếm khi mới có thể uống cà phê, đọc báo buổi sáng.

Cảm giác thoải mái này làm cho anh hơi hoảng hốt.

Có lẽ… đây chính là hạnh phúc!

Loại cảm giác này, thậm chí còn hơn cả cảm giác khi anh hôn và vuốt ve thân thể cô vào tối hôm qua! Đương nhiên, nếu được lựa chọn, Hoắc Minh vẫn muốn hôn và làm chuyện kia hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK