Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng cô lại không thể nói rõ là ba của con muốn quấy rối cô Ôn của con!

Ôn Noãn cúp điện thoại xong vẫn thấy không ổn lắm, gọi điện thoại cho Lục Khiêm.

Ôn Noãn lại vô cùng kinh ngạc: “Cậu, cậu ở thành phố B hả?”

Rõ ràng Lục Khiêm khựng lại vài giây.

Nhưng dù sao ông ấy cũng đã gặp phải trường hợp này trong rất nhiều năm, nhanh chóng thoải mái nói: “Cậu tới đây hỏi thăm mẹ cháu (dì Nguyễn), thuận tiện tìm một chuyên gia uy tín cho bà ấy! Như thế nào… Hiếm khi cậu được rảnh rỗi một chút mà con cũng có ý kiến hả?”

Cái loại chèn ép cùng chung dòng máu này!

Ôn Noãn nào dám có ý kiến?

Lục Khiêm thay đổi đề tài, giọng điệu càng thêm thoải mái: “Đêm mai không có việc gì chứ! Tới đây ăn một bữa cơm với cậu.”

Ôn Noãn đang muốn thay đổi tâm trạng nên đồng ý.

Tám giờ tối ngày hôm sau, cô tới nhà hàng tư nhân độc đáo kia theo đúng lịch hẹn.

Tới nơi rồi cô mới biết được đây là một bữa tiệc xem mắt.

Ngoại trừ cậu của cô là Lục Khiêm còn có một vị phu nhân lớn tuổi trông rất sang trọng, ngồi ở bên cạnh ắt hẳn là con trai của bà ấy, tuấn tú nho nhã, nhìn rất có gia giáo.

Lục Khiêm thấy Ôn Noãn tới nên dừng cuộc nói chuyện, mỉm cười nói: “Cháu gái ngoại của tôi, Ôn Noãn!”

Ôn Noãn không muốn làm mất mặt ông ấy.

Cô cười nhẹ, chào hỏi rồi ngồi xuống.

Đối phương đồng nghiệp cũ của Lục Khiêm, đã hiểu biết đến tận gốc rễ nên cũng không hỏi nhiều, vô cùng ôn hòa.

Lục Khiêm thuận tiện giới thiệu nhà trai.

28 tuổi, tốt nghiệp một trường danh giá ở Anh Quốc, làm mảng nghiên cứu sinh vật.

Đối phương rất ân cần, rõ ràng rất vừa ý với Ôn Noãn, Ôn Noãn cảm thấy áp lực nặng nề.

Cô nhìn về phía Lục Khiêm.

Lục Khiêm cười như không cười.

Thật ra buổi xem mắt ngày hôm nay không phải do ông ấy sắp xếp, là do con trai của vị đồng nghiệp cũ này thích Ôn Noãn, tự mình chủ động yêu cầu.

Ông ấy không tỏ thái độ gì, Ôn Noãn chỉ đành căng da đầu giao lưu cùng đối phương, nhưng Ôn Noãn lại không biết rằng lúc này Hoắc Minh cũng đang ở trong nhà hàng này.

Có một vị khách hàng quan trọng tới thành phố B, anh mời người ta ăn cơm.

Tới để bàn chuyện công việc thế mà lại nhìn thấy Ôn Noãn tới đây… Xem mắt!

Anh nhận ra được đối phương.

Hạ Mai, đồng nghiệp cũ của Lục Khiêm, chức vụ rất cao.

Hạ Du là con trai độc nhất trong nhà, còn ít hơn Ôn Noãn một tuổi, lúc này đang nhìn Ôn Noãn với ánh mắt mến mộ.

Cái kiểu xem mắt này cũng chỉ chờ Ôn Noãn gật đầu một cái là xong.

Hoắc Minh không được bình tĩnh cho lắm, anh nhìn chằm chằm vào vẻ mặt của Ôn Noãn, dường như muốn lột ra một cái khe, muốn nhìn xem trong đầu cô đang suy nghĩ cái gì!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK