Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lòng hư vinh của Tiểu Hoắc Tây đã được thỏa mãn.

Cô bé quyết định hôm nay sẽ ăn hai bát cơm!

Ôn Noãn lần đầu tiên làm phụ huynh nên rất nghiêm túc!

Cô nói chuyện rất khách sáo với cô Lâm, nói về tình huống của Tiểu Hoắc Tây, ngay cả Hoắc Minh đi tới bên cạnh lúc nào cô cũng không hay, huống chi tay anh còn không thành thật khoác trên lưng cô!

Cô Lâm rất bất ngờ.

Trong tài liệu cho thấy, bố mẹ Hoắc Tây đã ly hôn, nhưng hiện tại nhìn họ có vẻ rất mặn nồng!

Hoắc Minh cười nói: “Lúc trước mẹ Hoắc Tây ra nước ngoài làm việc, sau này tình hình của Hoắc Tây cô Lâm có thể nói với cô ấy, điện thoại của cô ấy là xxxxx.”

Ôn Noãn giật mình.

Cô Lâm đã nhanh trí ghi lại số điện thoại.

Tổng Giám đốc Hoắc là đại gia của nhà trẻ tư nhân này, anh nói ra nước ngoài công tác thì là ra nước ngoài công tác, dù sao anh nói gì cũng đúng!

Tiểu Hoắc Tây kéo tay cô Lâm, kiêu ngạo nói: “Mẹ em tên là Ôn Noãn!”

Cô Lâm yêu thương sờ cái đầu nhỏ của cô bé.

Ôn Noãn sợ ảnh hưởng trật tự, nên nhanh chóng vẫy tay tạm biệt Tiểu Hoắc Tây, Tiểu Hoắc Tây đeo cặp sách nhỏ nhảy chân sáo, hôm nay là ngày vui vẻ nhất từ khi cô bé đi nhà trẻ tới nay.



Ôn Noãn đứng rất lâu.

Hoắc Minh cười: “Lên xe, để anh chở em đi!”

Ôn Noãn cũng muốn nói chuyện với anh, ừ một tiếng rồi mở cửa xe.

Cửa xe bị đóng lại.

Ánh mắt Hoắc Minh sâu thẳm: “Ngồi phía trước đi, cho tiện nói chuyện!” Anh nói xong lập tức mở cửa ghế phụ.

Chút chuyện nhỏ này, Ôn Noãn không muốn xung đột với anh, cô lên xe ngồi xuống.

Không bao lâu, bên cạnh có thêm người!

Hoắc Minh nghiêng người, ánh mắt nhẹ nhàng liếc đôi chân trắng nõn của cô, giọng hơi khàn: “Đi đâu?”

Ôn Noãn nhẹ giọng nói: “Đến bệnh viện số 1!”

Hoắc Minh đạp nhẹ chân ga, lái một đoạn rồi khe khẽ hỏi: “Anh với em cùng đi thăm mẹ nhé?”

Ôn Noãn đã quen với da mặt dày của anh.

Cô ho nhẹ: “Là mẹ tôi, không phải mẹ anh!”

Hoắc Minh rất dễ tính nói: “Vậy anh phải gọi bà ấy là dì ư? Nhưng Ôn Noãn… mấy năm nay anh đều gọi là mẹ, bà ấy cũng không phản đối!”

“Tôi phản đối!”

Hoắc Minh không giận cô, tập trung lái xe.

Một lát sau, Ôn Noãn khẽ nói: “Hoắc Minh, em nghĩ chúng ta nên thành lập một loại quan hệ mới!”

Sao anh lại không biết suy nghĩ của cô chứ?

Hoắc Minh không nói gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK