Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiển nhiên Hoắc Minh Châu vui vẻ.

Cô ấy xoay người nói với Cố Trường Khanh: “Cố Trường Khanh, lát nữa anh chụp cho em và anh trai, nhớ chụp anh trai đẹp trai một chút, Ôn Noãn xem xong chắc chắn sẽ động lòng, không thể chờ được mà muốn kết hôn với anh trai.”

Sắc mặt Cố Trường Khanh tái nhợt.

Hoắc Minh mỉm cười: “Ừm… Hôm nay anh tặng nhẫn cho cô ấy.”

Đêm 30.

Ôn Noãn nhận được pháo hoa đẹp nhất.

Trong sân nhà họ Hoắc, Hoắc Minh bắn rất nhiều pháo hoa…

Hoắc Minh Châu cầm một cây pháo nhỏ chạy quanh anh, khuôn mặt xinh đẹp rạng ngời. Mà khuôn mặt đẹp trai của Hoắc Minh tràn đầy niềm vui, khiến người ta tim đập thình thịch.

Tiếng chuông nửa đêm vang lên.

Ôn Noãn nhận được điện thoại của anh, anh nói: “Ôn Noãn, năm mới vui vẻ.”

Ôn Noãn tựa vào bên cửa sổ.

Cô nhìn chằm chằm vào màn đêm, trong lòng tràn đầy sự dịu dàng: “Em cũng chúc anh năm mới vui vẻ!”

Bọn họ đều không cúp điện thoại, thỉnh thoảng trò chuyện với nhau…

Ôn Noãn có thể nghe thấy âm thanh bên kia.

Cô thậm chí còn nghe được tiếng Cố Trường Khanh đang nói chuyện, nhưng lúc này thể xác và tinh thần của cô đều bị Hoắc Minh chiếm giữ, đến cùng thì đã không thể chứa ai được nữa!

Hai giờ sáng, giọng Hoắc Minh vẫn vang lên cùng cô đi vào giấc ngủ.

Ôn Noãn mơ màng nghĩ.

Năm nay thật đẹp!



Mùng bốn tết.

Hoắc Minh tới đón Ôn Noãn, đương nhiên vợ chồng Ôn Bá Ngôn đồng ý.

Ôn Noãn ngồi lên xe, nhẹ nhàng cởi áo khoác: “Đi đâu?”

Một tay Hoắc Minh cầm tay lái, nghiêng người nhìn cô.

Năm mới, bên trong Ôn Noãn mặc một chiếc váy lông cừu màu đỏ, lộ ra chút da thịt trắng như tuyết, đặc biệt đẹp mắt.

Giọng Hoắc Minh hơi khàn: “Rất đẹp!”

Ôn Noãn đỏ mặt.

Hoắc Minh khẽ nắm tay cô, không nói gì mà chỉ lái chiếc Bentley vàng kim về căn hộ của anh.

Khi đến nhà anh, Ôn Noãn tìm Tiểu Bạch.

Hoắc Minh ôm cô từ phía sau: “Nó đang ở biệt thự, ngày mai là có thể nhìn thấy!”

Trên người anh nóng quá, Ôn Noãn có hơi chịu không nổi.

Trong lòng cô lờ mờ biết anh muốn gì, nhưng sự rụt rè của phụ nữ không cho phép cô lập tức triền miên với anh, sao Hoắc Minh có thể không biết ý nghĩ của cô được chứ?

Anh ôm cô dỗ dành, nói rất nhiều lời âu yếm.

Ôn Noãn cảm thấy không người phụ nữ nào có thể chịu nổi, vì thế chỉ đành ỡm ờ…

Lần làm lành này có cảm giác tốt hơn lần trước!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK