Anh cổ ý nhẹ nhàng thổi khí vào bên tai cô: “Đương nhiên có đi! Bà Hoắc cuốn hút thế này, anh sợ anh không đế ý một cái là lại có con chó con mèo nào đó nhớ thương!”
Ôn Noãn bực mình.
Anh buông cô ra, cười khẽ: “Anh đi tắm rửa một cái, lát nữa ăn cơm!”
Tiếng bước chân vang lên từ phía sau, ôn Noãn vẫn nhịn không được đành ngửa đầu nhìn…
Đã bốn ngày bọn họ không gặp nhau!
Hoắc Minh đứng ở trên thang lầu nhìn cô, cười như không cười, có ý trêu đùa…
Tuy hôn sự của cảnh Sâm và Bạch Vi không
làm lớn nhưng sinh hạ một đứa con trai nặng bốn kí, nhà họ cảnh vô cùng náo nhiệt, bố sung hết tất cả mọi thiếu sót tiếc nuối trước kia, còn tặng Bạch Vi một căn biệt thự.
Ôn Noãn nhìn bé con trong lòng ngực Bạch Vi, vui thay cô ấy.
Bạch Vi sinh hài tử không tới mấy ngày, dáng người vẫn chưa khôi phục, có hơi béo.
Cô ấy ôm con nhẹ nhàng dỗ dành, lại nhìn Hoắc Minh đang ở bên kia xã giao, thấp giọng hỏi Ôn Noãn: “Các cậu ở chung thế nào?”
Ôn Noãn trêu đùa em bé, cười nhẹ: “Tim người cũng là thịt mà! Lúc đăng ký kết hòn thật lòng tớ chỉ nghĩ muốn cho con có được thân phận hợp pháp, nhưng thời gian lâu dài tóm lại cũng mềm lòng! Thử lại lần nữa!”
Bạch Vi không lên tiếng.
Lúc này Hoắc Minh đi tới, chỉ vào con trai của Bạch Vi: “Cho tôi ôm một cái?”
Bạch Vi bế tê cả tay, lập tức ném cho anh.
Lần đầu tiên Hoắc Minh ôm em bé, đứa trẻ mềm mại khiến đáy lòng anh cũng trở nên mềm mại, bởi vì con của anh và ôn Noãn hơn nửa năm nữa cũng sẽ ra đời.
Khẳng định bé Hoắc Tây còn đáng yêu hơn thằng nhóc này!
Hoắc Minh ôm em bé thật lâu, lúc giương mắt lên, anh dịu dàng nhìn ôn Noãn.
Cuối cùng Bạch Vi cũng hiểu vì sao ôn Noãn nói trái tim cũng là thịt! Chỉ với một ánh mắt như vậy của Hoắc Minh, có người phụ nữ nào chống đỡ được chứ? Nhìn một cái là mềm ra!
Hoắc Minh lái xe về biệt thự.
Anh chạy xe vào bãi đỗ xe ngầm, lúc cởi đai an toàn, anh cầm lòng không đậu duỗi tay vuốt ve bụng nhỏ của ôn Noãn… Con mới ba tháng, vẫn chưa có thai động.
Vốn là sờ con nhưng vuốt ve một hồi lại biến thành kiểu khác.
Hoắc Minh ấn điều khiển ghế điều hạ xuống, vây Ôn Noãn dưới thân, dịu dàng hôn cô.
Anh cẩn thận tránh khỏi bụng cô, sợ ảnh hưởng đến con.
Ban đầu chỉ định chạm vào một chút rồi ngừng.
Nhưng vào lúc quần áo rơi xuống đất, sau khi mang thai, thân hình của cô càng nuột nà trắng nõn hơn cả lúc bình thường, anh vần không thế nhịn được, làm với cô… Toàn bộ quá trình anh đều rất dịu dàng, luôn hỏi han về cảm giác của cô.
Nhẫn nại đã lâu, anh làm hai lần.
Lúc kết thúc, khóe mắt ôn Noãn nhòe dấu nước mắt, cả người trong suốt như pha lê.