Mục lục
Ngã Dục Phong Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gần hết tháng 05 này rồi, độc giả chưa vote cho bọn mình thì hãy qua event trên diễn đàn của bachngocsach, bình chọn cho nhóm dịch Ngã Dục Phong Thiên và Nhất Niệm Vĩnh Hằng bọn mình nhé!!!!!!!

Nhóm dịch gồm: @nguyenhien, @Hàn Thiên Long, @hoangtruc

Link bình chọn: http://bachngocsach.com/forum/threads/13198/

Mỗi cá nhân các bạn được chọn lấy ba người trong số mười người được nêu tên. Đừng tiếc chút ít thời gian đăng ký tài khoản và bình chọn ủng hộ cho ba người bọn mình mọi người nhé!!!!!

***

Đan kiếp vừa xuất hiện, Mạnh Hạo trong động phủ cũng chợt lộ ra ánh mắt sáng ngời nhìn chăm chú vào Đan lô trước người. Lúc này Đan lô cũng đã bị kim quang chói mắt thẩm thấu ra bên ngoài, khiến động phủ của hắn lúc này tràn ngập ánh sáng kim sắc.

Bên trong ánh sáng kim sắc này, Mạnh Hạo cảm nhận được một thanh âm bang bang.

Thanh âm này xuất hiện bên trong Đan lô. Dường như hắn có thể cảm nhận được trong Đan lô lúc này có một đoàn chất lỏng Kim sắc đang nhanh chóng ngưng tụ lại. Đoàn chất lỏng này đang cấp tốc co rút lại, mỗi lần co rút lại thì đều phát ra một tiếng bang như đang áp súc lại.

Thời điểm này, Mạnh Hạo cũng cảm nhận được Đam kiếp đã dần xuất hiện lại trên bầu trời. Đan kiếp này là không thể tránh né được, Mạnh Hạo hít sâu một hơi nhưng vẫn nhìn không rời mắt.

Mà ở bên ngoài, kiếp vân đã tràn ngập bầu trời, tia chớp lấp lóe ầm vang ngập trời. Trên đỉnh đồi nơi động phủ của Mạnh Hạo còn bay lên từng đợt khí trắng, những đợt khí trắng này ngưng tụ lại giữa không trung huyễn hóa thành hình dạng của một Đan lô, như đang có khát vọng thăng thiên.

Loại dị tượng này khiến cho cả ba vị lão tổ Kết đan hậu kì của Tam đại tông đều thoáng sững sờ, nhưng ba người nhanh chóng biến sắc, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.

"Đây là... Đan Kiếp! !"

“Đúng là Đan kiếp trong truyền thuyết, ta đã từng thấy qua miêu tả chút ít trên một số điển tịch. Nghe nói có một số rất ít thiên tài địa bảo hoặc đan dược trân quý khi xuất thế, thương thiên phẫn nộ mà hàng kiếp diệt sát!”

“Là tên tu sĩ chết tiệt kia luyện đan, hắn biết luyện đan sao? Lại có thể luyện ra được loại đan dược khiến cho cả Đan kiếp hàng lâm!” Trong nháy mắt, sắc mặt ba người từ hoảng sợ lại hóa thành vẻ tham lam chưa từng có.

Mấy trăm tu sĩ phía sau bọn họ hiển nhiên không hề biết cảnh tượng kia đại biểu cho chuyện gì nên ánh mắt nhìn về phía trước đầy mờ mịt. Khi bầu trời vang vọng tiếng sấm nổ kinh thiên thì lại càng thêm lo sợ.

Cũng chính thời khắc này, mặt đất bỗng nhiên chấn động mạnh mẽ, còn một số ít người cuối cũng trong hơn một trăm người tạo thành trận pháp nơi này cũng phun ra máu tươi, cả người cũng chợt uể oải rồi hôn mê. Khi bọn hắn ngã xuống, thì sương mù cũng hoàn toàn tiêu tán mất.

Ngọn đồi thấp lúc này lại hiện ra rõ ràng, Anh Vũ và Bì Đống giữa không trung cũng hiển lộ, nhưng lúc này hai đứa chúng nó lại ngẩng đầu nhìn bầu trời, thần sắc lại có chút cổ quái.

Ngay khi trận pháp bị toái diệt, sương mù tiêu tán đi, thì mấy trăm ác quỷ bốn phía ngay trong chớp mắt hiện ra bên ngoài bỗng nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết. Tựa như cả đầu trời đầy lôi đình khiến cho tất cả bọn chúng đều thấy khủng bố.

Trong tích tắc này, một tia lôi đình to lớn cũng nhanh chóng từ trên không trung lao thẳng xuống mặt đất. Ngay khi còn đang rơi xuống, thì mấy trăm ngàn tia chớp nhỏ hơn cũng tiếp tục ngưng tụ thêm, hình thành nên một đạo thiên kiếp rộng hơn nửa trượng lao xuống ngọn đồi kia.

Một màn này khiến cho ba lão tổ của Tam đại tông cùng với mấy trăm tên tu sĩ phía sau phải trợn mắt há hốc mồm.

Chỉ là ngay sau đó, khi tất cả mọi người đều cho rằng đạo thiên kiếp này có thể oanh kích nát cả ngọn đồi trong tích tắc, thì chẳng biết vì sao đạo lôi đình vừa thô vừa to này lại mãnh liệt phân tán ra ngay giữa không trung. Rõ ràng còn phân ra làm mấy trăm đạo lôi đình nữa, gào thét hướng về những ác quỷ đang run rẩy bốn phía dưới mắt đất mà lao xuống.

Tựa như sự xuất hiện của đám ác quỷ này, có thể hấp dẫn thiên kiếp, khiến cho thiên kiếp này không thể không phân hóa đến diệt sát tất cả.

Đây cũng chính là nguyên nhân mà Anh Vũ và Bì Đống đều lộ ra thần sắc cổ quái. Trên thực tế, ngay khi trận pháp vừa sụp đổ, thì bọn chúng lại nhìn thấy Đan Kiếp xuất hiện nên mới biểu hiện như vậy.

Âm thanh nổ vang ầm ĩ, mặt đất chấn động mãnh liệt, mấy trăm ác quỷ bên dưới gào rú thê lương. Trong đó có hơn một nửa trực tiếp nát bấy, còn một nửa thì nhanh chóng tiêu tán như nhất định phải rời khỏi đây.

Trong động phủ, không có một tia chớp nào tiến đến Đan lô của Mạnh Hạo, tất cả đều bị đám ác quỷ kia hút đi hết. Lúc này Đan lô chiếu rọi ra kim quang ngập trời, hào quang cũng nhanh chóng khuếch tán ra bên ngoài, rồi xuyên thấu động phủ, xuyên thấu đại địa, xuyên thấu toàn bộ ngọn đồi này.

Nhìn từ bên ngoài, lúc này ngọn đồi đột nhiện bộc phát ra kim quang chói mắt, mà bên trong lòng đất, trong chớp mắt này có một đạo kim quang nhanh chóng lao vọt ra bên ngoài.

Mấy tên ác quỷ còn gắng gượng sống sót trong đợt thiên kiếp vừa rồi lại hứng chịu thêm một đợt kim quang chói mắt tràn xuống mặt đất khiến cho chúng nó không ngừng kêu thảm thiết rồi tiếp tục tiêu tán mất.

Kim quang vạn trượng!

Lấy trung tâm là ngọn đồi này, như thể dưới lòng đất nơi này đang chôn vùi một mặt trời sáng chói!

Mà mặt trời này, một bên xông thẳng xuống Cửu U đại địa, một bên xông thẳng lên thiên không, cùng thiên khung chiến một trận!

Bì Đống cùng Anh Vũ đã sớm bay đi, chẳng qua Anh Vũ có chút đau lòng cho những tu sĩ tạo thành trận pháp kia, nên lúc đi cùng với Bì Đống cũng mang theo một đám hôn mê này đi luôn. Lúc này cả bọn đã ẩn nấp tại phía xa rồi.

Trước mắtchỉ có thể nhìn thấy một khoảng cách ngắn, ngoài ra không thể nhìn thấy bất gì tồn tại gì trong phiến thiên địa này, ngoại trừ hào quang chói mắt vô tận mà thôi.

Từng tia sáng này đâm xuyên qua cả đám mây, khiến cho tầng mây càng thêm cuồn cuộn, sấm chớp chạy loạn bên trong. Rồi đạo lôi đình thứ hai cũng được ngưng tụ hướng về đám kim quang trên mặt đất. Tia chớp như được một người vô hình nào đó vung vẩy rồi vọt xuống hạch tâm của đám kim quang, hướng tới một chỗ đang bị vùi lấp trên ngọn đồi thấp mà đi.

Tốc độ cực nhanh, nháy mắt đã lao xuống.

Nhưng trong khoảnh khắc mà đạo lôi điện này hàng lâm xuống…

Một tiếng bang vang lên trong động phủ, nắp lò đan mạnh mẽ mở ra, một đạo hào quang vượt trội lên trên tất cả các đạo hào quang trước đó, chói lóa nhất như mặt trời sáng chói mạnh mẽ từ bên trong bay ra ngoài. Kim quang này tản ra nhiệt độ nóng cháy kinh người khiến trong tích tắc đó, động phủ của Mạnh Hạo như bị thiêu đốt, toàn bộ ngọn đồi này cũng bị thiêu đốt theo.

Trong khoảnh khắc, cả động phủ như bị hòa tan hoàn toàn, hết thảy nham thạch, hết thảy cấm chế, hết thảy vật phẩm trong chớp mắt đó đều trở thành tro bụi, rồi tiếp đến là ngọn đồi này. Trong tích tắc, ngọn đồi như bị tan chảy xuống, không cách nào che đậy được kim quang kinh thiên này nữa, khiến cho hào quang hiển lộ ngập trời, trực tiếp đối kháng với đạo lôi đình đang lao xuống.

Ánh sáng và lôi điện va chạm, tạo thành một âm thanh chấn động cả thiên địa xa xăm rộng lớn này. Mặt đất hoàn toàn chấn động, ngọn đồi không còn, động phủ không còn, chỉ còn lại thân ảnh Mạnh Hạo đang khoanh chân ngồi dưới đất. Khi hào quang hiển lộ, mặt đất dưới người hắn cũng bị tan chảy, bùn đất đen cũng bị hóa thành chất lỏng kim sắc, mảnh chất lỏng này dần lan rộng ra xung quanh, để rồi mặt đất như bị ướt sũng nước mà trở thành một hồ nước!

Hồ nước kim sắc!

Trung tâm của hồ nước này, chính là Mạnh Hạo, tóc hắn tung bay. Bên cạnh hắn là Tử sắc Đan lô đang lơ lửng, giữa trán hắn còn có một ấn kí hình thoi yêu dị chớp động, quần áo hắn phấp phới, ánh mắt lộ ra chấp nhất sáng ngời.

Trong tay phải của hắn…bất ngờ còn cầm một viên đan dược kim sắc!

Nói là Đan dược, nhưng cũng có thể nói đây là một mặt trời Kim sắc!

Đây là Kim Đan, hoàn mỹ Kim Đan!

Lúc này tâm thần của toàn bộ mấy trăm tu sĩ nơi này, còn cả ba vị lão tổ kia đều nổ vang. Ngay khi nhìn đến đan dược kia, trong tích tắc đó Đạo đài của tu sĩ Trúc cơ chợt run rẩy, lộ ra một cỗ ý thức đầy khát vọng như muốn nói cho bọn họ biết, nếu nuốt đan dược này vào, từ này bọn hắn sẽ không còn cùng đẳng cấp với người thường!

Mà những tu sĩ Kết đan kia, đặc biệt là ba vị lão tổ Tam đại tông càng run rẩy cả người. Bản thân bọn họ cảm nhận mãnh liệt nhất, bọn họ phát giác ra được khát vọng mãnh liệt chưa từng có, vô cùng rõ ràng được truyền ra từ Kết đan trong cơ thể mình. Cái khát vọng dung hợp với viên đan dược Kim sắc kia, trong tích tắc đó, trong đầu bọn họ cũng chợt hiểu được chỉ cần bọn họ nuốt viên đan dược này, từ nay về sau…bọn hắn sẽ đi đến một con đường tu hành Đại đạo mà bọn họ chưa từng đạt tới được!

Trong tích tắc này, mấy trăm tên tu sĩ nơi này chợt phát cuồng lên, ngoại trừ ba lão tổ Kết đan còn có thể tạm áp chế xuống. Trong đám, có hơn một trăm tu sĩ đều trở nên đỏ vằn cả hai mắt, điên cuồng liều lĩnh xông về phía Mạnh Hạo

Nhưng ngay khi bọn họ vừa tiến đến, thì trên bầu trời, lôi đình nổ vang rồi ngưng tụ ra đạo Lôi đình thứ ba. Lúc này, tóc Mạnh Hạo tung bay, hắn dùng hết tất cả khí lực của mình, đưa hoàn mỹ Kim đan đang nằm trong tay phải mạnh mẽ nuốt vào miệng!

Từ nay về sau, bước lên con đường Kim Đan!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK