Mục lục
Ngã Dục Phong Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gần hết tháng 05 này rồi, độc giả chưa vote cho bọn mình thì hãy qua event trên diễn đàn của bachngocsach, bình chọn cho nhóm dịch Ngã Dục Phong Thiên và Nhất Niệm Vĩnh Hằng bọn mình nhé!!!!!!!

Nhóm dịch gồm: @nguyenhien, @Hàn Thiên Long, @hoangtruc

Link bình chọn: http://bachngocsach.com/forum/threads/13198/

Mỗi cá nhân các bạn được chọn lấy ba người trong số mười người được nêu tên. Đừng tiếc chút ít thời gian đăng ký tài khoản và bình chọn ủng hộ cho ba người bọn mình mọi người nhé!!!!!

***

“Không!!" một màn này đã kích thích toàn bộ đám tu sĩ nơi này, thậm chí trong đầu ba vị lão tổ Tam đại tông cũng chợt ầm vang lên một tiếng, như không thể khống chế được bản thân nữa mà dữ tợn, điên cuồng lao tới Mạnh Hạo.

Vẻ mặt Mạnh Hạo đầy lạnh nhạt, nhưng khi đan dược vào trong miệng, ánh mắt hắn giờ đây đã có thêm tia sáng sắc bén, mái tóc tung bay, cả người hắn sừng sững bên trên hồ nước Kim sắc này, thân thể cao ngất tựa như có thêm khí thế Thần vận nào đó trong người.

Đan dược cũng không hòa tan vào trong miệng hắn, mà nhanh chóng chui xuống bụng. Ngay một cái chớp mắt này, toàn bộ Lôi đình trên bầu trời như muốn lao xuống cũng đột ngột ngưng lại rồi nổ tung giữa không trung. Vô số tia chớp đan xen trên bầu trời trong một khắc này cũng chợt dừng lại, phác họa ra một khuôn mặt tang thương giữa bầu trời.

Tuy rằng gương mặt này đang nhắm chặt hai mắt lại, nhưng dường như nếu muốn, nó có thể chứng kiến hết tất cả chuyện tình trong thiên địa, lại như đang ngóng nhìn Mạnh Hạo.

Gương mặt này cũng tiêu tán đi mất, kiếp vân trên bầu trời lại tiếp tục cuộn trào ầm ĩ, kịch liệt chưa từng có. Vốn kiếp vân chỉ bao trùm trong phạm vi trăm dặm, nay chợt bạo tăng lên năm trăm dặm, một nghìn dặm, ba nghìn dặm…trong thoáng chốc đã bao phủ toàn bộ thiên địa trong vòng vạn dặm quanh đây.

Bầu trời trong phạm vi vạn dặm này, mây đen cuồn cuộn, lôi đình rền vang, tia chớp lấp lóe. Thương khung vạn dặm này, ánh chớp đan xen dày đặc như phân chia triệt để trời và đất!

Cách Mạnh Hạo khoảng mấy trăm dặm, tại vùng đất đầy loạn thạch bên ngoài kia, lúc này bỗng truyền ra từng hơi thở nặng nề. Vị lão giả bị phong ấn bên trong đó lúc này đã huyễn hóa thành một đám hắc khí hiện ra bên ngoài, có điều người khác không phát hiện ra được mà thôi. Lão già này ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, nhìn đám Lôi đình rồi cười lớn, tiếng cười đầy sảng khoái mang theo hưng phấn, khuây khỏa và đầy kích động.

“Hoàn mỹ tiên thân, nguyên lai chính là một trong tam đại Tiên thân, hoàn mỹ Tiên thân. Kẻ này nắm chắc thành tiên trong tay!” Lão giả cười lớn.

Mà lúc này, khi Hoàn mỹ Kim đan chui xuống bụng, cả người Mạnh Hạo chợt run rẩy, sắc mặt đầy dữ tợn, gân xanh nổi lên đầy mặt. Một cảm giác chưa từng có như muốn xé rách lấy người hắn xuất hiện, rồi dần xuất hiện dữ dội bên trong ý thức của hắn.

Cái cảm giác đau đớn không gì có thể miêu tả được, vốn đồng tử mắt hắn có màu tím do kết thành Tử đan mà hóa thành, thì nay Tử sắc cũng dần tiêu tán đi, thay vào đó là Kim sắc dần hiện ra.

Tử đan trong cơ thể hắn cũng run rẩy không ngừng, trong tiếng ken két đó xuất hiện một khe nứt, rồi dần lan tràn vỡ nát ra!

Cũng chính lúc này, bốn trăm tên tu sĩ đều đỏ vằn hai mắt gào thét lao thẳng tới, dường như ý thức của bọn chúng hoàn toàn đã mất đi, thay vào đó chỉ còn duy nhất cảm giác điên cuồng và tham lam chiếm lĩnh, đến mức cho dù Mạnh Hạo đã nuốt viên đan dược kia, thì bọn chúng cũng sẽ lao tới mà cắn nuốt lấy Mạnh Hạo.

Tựa như bọn hắn cố chấp là đến cùng, cũng chỉ cần cắn nuốt lấy một miếng thịt trên người Mạnh Hạo là đủ rồi.

Nhưng ngay khi đám người này vừa đến, thì Mạnh Hạo cũng ngửa mặt lên trời mà gào thét. Trong tiếng rống này của hắn, toàn bộ đám tu sĩ này như bị một luồng sóng khí oanh kích mà phun ra máu tươi, rồi bị đẩy lùi lại ra phía sau.

Kể cả đám lão tổ Tam đại tông cũng bị đánh chấn động toàn thân, tràn ra máu tươi mà lùi ra sau.

Ngay khi bọn chúng bị dạt ra, thì cũng là lúc Tử đan trong người Mạnh Hạo hoàn toàn vỡ nát. Cảm giác thống khổ khi Kết đan trong cơ thể vỡ vụn khiến cho Mạnh Hạo càng thêm gào thét kinh người. Trong con ngươi của hắn, Kim sắc cũng đã chiếm đến một nửa, cơ thể của hắn lúc này cũng đã dần thẩm thấu ánh sáng vàng kim ra bên ngoài.

Trong cơ thể hắn, nơi mà Tử đan vốn từng tồn tại, khi Tử đan vỡ nát thì cũng đã xuất hiện Kim đan thay thế. Kim đan này xuất hiện, toàn bộ mảnh vỡ của Tử đan cũng nhanh chóng bị cuốn ngược lại, tựa như bị Kim đan cắn nuốt mất.

Cùng lúc đó, một lượng lớn kim quang từ trong Kim đan cũng nhanh chóng lan tỏa ra xung quanh, rồi dần lan ra khắp kinh mạch trên người hắn. Trong tích tắc đó, ánh mắt của Mạnh Hạo cũng đã hoàn toàn biến đổi thành Kim sắc.

Sau khi đau nhức kịch liệt, là cảm giác khoan khoái dễ chịu tràn khắp cả người hắn. Tóc hắn tung bay, một cảm giác cường đại chưa từng có chợt ùa về, trái tim đập trong lồng ngực hắn càng thêm mạnh mẽ, mỗi lần tu vi của hắn vận chuyển lại tựa như tản ra chấn động ầm vang bát phương.

Làn da hắn có chút tái nhợt nhưng tổng thể vẻ ngoài của hắn có thêm chút biến hóa yêu dị, dường như thêm tuấn mỹ, cơ thể cũng mạnh mẽ hơn, toàn thân tràn ngập kim quang.

Cường đại, cho dù là khoảnh khắc bước vào Kết đan trong Vãng Sinh động cũng không thể so sánh được với lần Trúc cơ này, trong lòng hắn cảm nhận được khoảng chênh lệch hơn hẳn.

Linh thức hắn dần được mở rộng, thân thể cũng cứng cỏi hơn, xương cốt rắn chắc hơn, thậm chí ý thức của hắn cũng nhanh gấp vài lần khi so với trước kia. Cái loại cường đại mạnh mẽ khắp toàn thân này khiến Mạnh Hạo như vừa mới trải qua một lần lột xác xong vậy.

Trong lần lột xác này, hắn cũng chính thức bước chân vào một đầu của Đại đạo!

Đó chính là Kim đan Đại đạo!

Hai mắt Mạnh Hạo bỗng nhiên mở ra, trong chớp mắt này, kim quang chói lọi từ trong ánh mắt hắn cũng tỏa sáng. Lúc này, với một thân áo bào xanh, hòa lẫn với kim quang rực rỡ, nhìn hắn không khác gì hình ảnh của một chiến tiên!

Phía xa, Anh Vũ và Bì Đống cũng đang chăm chú quan sát Mạnh Hạo. Anh Vũ mở to mắt đầy vẻ khiếp sợ, tuy rằng nó đã đi theo Mạnh Hạo nhiều năm, nhưng chủ yếu vẫn là ở bên trong gương đồng. Bí mật của Mạnh Hạo, nó cũng không biết nhiều.

Mà Bì Đống thì căn bản còn không biết Mạnh Hạo là Trúc cơ, lúc trước cảm thấy Mạnh Hạo quả thật cũng có chút mạnh mẽ nhưng cũng không suy nghĩ nhiều về vấn đề này. Lúc này, coi như hai đứa nó là chính thức nhìn thấy Mạnh Hạo như lột xác hoàn toàn đấy.

“Biến thái, lại là Hoàn mỹ tiên thân. Làm sao mà trước kia ta không chú ý tới nhỉ!” Bì Đống nói thầm.

“Yêu nghiệt, Loại hoàn mỹ Tiên thân này cần phải có đại cơ duyên, đại khí vận, chỉ có Quá Linh tôn giả may ra mới đạt được, vậy mà rõ ràng hắn lại có được. Cái loại hoàn mỹ Tiên thân này, phải là đại nhân vật như Ngũ gia mới có thể có được mới đúng!” Anh Vũ có chút bi thương nói tiếp.

“Ba bộ kinh văn của thương khung này, là Thái Linh, Đạo Thần và Trảm Tiên, mỗi một bộ kinh văn đều có ẩn chứa bí mật của Sơn Hải thiên khung, có thể tu thành Tam đại Tiên thân. Chỉ là từ xưa đến này, Thái Linh ra được Tôn giả, Đạo Thần cũng có Tôn giả, nhưng chỉ có Trảm Tiên là vẫn còn chưa xuất hiện Tôn giả.

Tiểu tử này vận khí nghịch thiên, loại hoàn mỹ Tiên thân này, …a a a, có được thân này, khi hắn thành Tiên thì có thể trực tiếp bái nhập môn hạ mà trở thành đệ tử truyền thừa của Quá Linh tôn giả!

Tôn giả a, đó chính là cường giả quật khởi từ trong Cửu đại Sơn Hải, có lực lượng có thể đối kháng được với Cửu đại Sơn Hải chủ! Tuy nói loại chuyện này Ngũ gia ta còn chưa để vào mắt, nhưng…nhưng con em hắn, hiện tại Ngũ gia vô cùng suy yếu, đúng là phải dựa vào sự hỗ trợ của bọn chúng a.

Còn có cả cái truyền thuyết chết tiệt kia, cái truyền thuyết làm hại ta như thế này…truyền thuyết nói rằng, nếu có người có thể tu hành toàn bộ tam đại kinh văn này, thì có thể hóa thành một cuốn Sơn Hải kinh!

Kinh văn này…” Anh Vũ càng nói càng phát điên, hơn nữa khi nó nhớ tới cái truyền thuyết Sơn Hải kinh trong đầu thì nó càng trở nên điên loạn.

Mạnh Hạo hít sâu, cảm thụ được tu vi trong cơ thể chuyển động theo Kim đan, rồi từng đợt linh lực tràn đầy lan tỏa ra, cái loại cảm giác cường đại này càng làm cho Mạnh Hạo thêm chấp nhất.

“Đây chính là lực lượng của Hoàn mỹ Kim đan sao…” Mạnh Hạo thì thào, ánh sáng kim sắc chói sáng trong mắt. Cả người hắn đầy vẻ uy nghiêm, đồng thời hắn vung tay phải lên, tu vi trong người cũng ầm ầm bộc phát ra.

Tu vi trong người Mạnh Hạo bộc phát, kéo theo đó một cơn gió lốc kim sắc ầm ầm xuất hiện từ trong hư vô xung quanh người hắn, cuộn cuộn khắp tám phương thiên địa, rồi dần lan ra xung quanh.

Mấy trăm tu sĩ bên kia lúc này đồng loạt hốt hoảng, tuy thần sắc điên cuồng vẫn còn đó, nhưng dù sao lúc này cũng đã thanh tỉnh được chút ít. Toàn bộ thân thể của cả đám như không cách nào khống chế được mà bị luồng gió lốc Kim sắc xung quanh người Mạnh Hạo thôi động, cưỡng ép đẩy lùi về phía sau.

Đưa mắt nhìn Mạnh Hạo lúc này, gió lốc Kim sắc bốn phía càng thêm mạnh mẽ, rồi dần hình thành một vòi rồng cuộn xoáy gào thét kinh thiên động địa, mà ẩn ẩn trong ngọn gió điên cuồng đó, là gương mặt của Mạnh Hạo được huyễn hóa ra.

“Hôm nay, ta cũng không cần phải tận lực áp chế tu vi của mình nữa. Hoàn mỹ Kim đan trung kì, khai!” Mạnh Hạo nhàn nhạt hô lên. Kim đan trong cơ thể chuyển động với tốc độ nhanh chóng, lực lượng tu vi trong người không ngừng ầm ầm tăng lên. Tu vi của hắn càng lúc càng mạnh, thì vòi rồng bên ngoài chuyển động ngày càng nhanh hơn, đồng thời còn nhanh chóng hướng về bốn phía lan tỏa ra. Mấy trăm tu sĩ kia chợt phun ra máu tươi, cả đám người bị cuốn ngược ra ngoài.

Sắc mặt của cả đám đầy hoảng sợ, nhất là mấy lão tổ của Tam đại tông càng lộ ra một ánh mắt không thể tin nổi. Bởi vì lúc này, Mạnh Hạo mang đến một cảm giác dường như dễ dàng nghiền ép được bọn họ, mà Đan kết trong cơ thể của bọn họ lúc này cũng đã có dấu hiệu bất ổn.

“Hắn…hắn vừa nuốt vào, là đan dược gì vậy?” Lúc này, trong đầu tất cả mọi người nơi này chỉ hiện lên một suy nghĩ duy nhất.

Đúng lúc này, dường như tu vi Mạnh Hạo đã gia tăng tới cực hạn, có chút chững lại. Rồi trong đầu hắn chợt ầm vang lên một tiếng như tu vi đã đột phá được tầng bình cảnh, trong một chớp mắt, tu vi hắn lại lần nữa bộc phát ra, càng lúc càng mạnh mẽ hơn nữa!

Phong bạo kim sắc lúc này đã bao phủ một phạm vi hơn trăm dặm. Trong gió lốc, Mạnh Hạo cũng cảm nhận được tu vi của mình trong một cái chớp mắt đã đột phá từ Kim đan sơ kỳ, bước thẳng vào Kim đan trung kì!

Hắn cảm nhận được thân thể mình cường hãn hẳn lên, linh thức cũng cường đại thêm. Cả thân thể và Kim đan của hắn đều đã dung hợp vào nhau thành một, như hình thành nên một linh hồn khác của bản thân.

Trong Kim đan kia, có trí nhớ của mình, có hồn của chính mình, có cuộc đời mình. Dường như sinh cơ và tính mạng của hắn đều ở trong Kim đan, nhưng hắn còn có cảm giác nhiều hơn nữa, đó chính là dường như nơi này còn có một mầm mống!

Một mầm mống Đại đạo!

Ngay tích tắc trở thành Kim đan trung kì, toàn thân Mạnh Hạo tỏa ra kim quang, tựa như trên đỉnh đầu của hắn có một mặt trời kim sắc xuất hiện, phát ra hào quang, khiến phạm vi mấy trăm dặm xung quanh đây như biến đổi thành một phiến thiên địa Kim sắc.

“Cũng đã đến lúc hình thành nên đan khí của mình, Đan khí căn bản chi vật của ta sẽ là…” Mạnh Hạo nhắm nghiền hai mắt trong cuồng phong Kim sắc. Một chớp mắt này, đại não của hắn lại hiện lên từng màn kí ức, từ nhỏ tới lớn, Đường lâu, Vân Kiệt huyện, Đại Thanh sơn, Kháo Sơn tông, Triệu quốc, Nam Vực, Tử Vận tông…cho đến kí ức cuối cùng, chính là một màn sự việc diễn ra trong Vãng Sinh động.

“Đan khí căn bản chi vật, có thể hư, có thể thực…” Trầm mặc trong chốc lát, trong đầu Mạnh Hạo chợt hiện lên một màn kí ức bên trong Vãng Sinh động, khi hắn gặp Sửu Môn Đài, đã nhìn thấy phiến Tinh không kia.

Cái phiến kia…khi hắn đứng dưới mặt đất, ngẩng đầu nhìn không thấu phiến Tinh không đó, phiến Viễn cổ Tinh không.

Mạnh Hạo nhớ Đan khí mà Quý Hồng Đông biến thành, cũng là Tinh không. Có điều đó là Tinh không của Quý gia.

“Viễn cổ tinh không, chính là căn bản của Đan khí bản thân ta.” Mạnh Hạo mở mắt ra. Trong khoảnh khắc đó, mặt trời kim sắc trên đỉnh đầu của hắn cũng ầm ầm nổ tung, một lượng lớn đan khí Kim sắc cũng ầm ầm tản ra. Mà phong bạo Kim sắc xung quanh hắn cũng cấp tốc co rút lại, rồi hoàn toàn dung nhập vào trong cơ thể của Mạnh Hạo, khiến cho ánh sáng Kim sắc phủ khắp bát phương cũng hoàn toàn biến mất không còn lưu lại chút gì nữa.

Chỉ duy nhất…trên đỉnh đầu Mạnh Hạo, dưới sự chuyển động của Đan khí, theo thời gian, phiến Tinh không cũng dần xuất hiện!

Đây không phải là phiến Tinh không Kim sắc, mà là một màu đen. Chỉ là Tinh không màu đen này còn có những ngôi sao Kim sắc bên trong. Ngôi sao này, là thứ mà rất ít người trên phiến thiên địa rộng lớn được chính thức nhìn thấy, bầu trời thời Viễn cổ!

Phiến Tinh không chói lóa hào quang, lúc này hiển hiện trên đỉnh đầu Mạnh Hạo, tản mát ra một uy áp kinh thiên, khiến cho tâm thần đám tu sĩ nơi này đều rung động, còn mấy lão tổ của Tam đại tông khi nhìn thấy được, đều không khỏi hít vào một hơi lạnh, thần sắc hoảng sợ không thôi.

“Căn bản chi vật…Đan khí của hắn, đan khí của hắn lại biến thành…chính là Tinh không!!”

“Đan khí căn bản chi vật, càng hùng vĩ thì càng mạnh mẽ, còn vật căn bản nào có thể vượt qua được Tinh không chứ!!!”

“Từ xưa đến nay, Đan khí biến ảo thành tinh không, đều là những nhân vật thiên kiêu. Người này…” Hơi thở ba người đều dồn dập, lúc này sắc mặt cũng biến hóa, rồi chậm rãi lui về phía sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK