Điều này thoạt nhìn thì bình thường, nhưng Trảm Linh ... trong các cảnh giới tu hành, là một ranh giới khổng lồ. Ngưng Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, tất cả đều được gọi là ... Phàm!
Giống dùng một lượng khổng lồ, tích lũy không ngừng nghỉ, để ... đến sau khi đột phá, đạt đến một tầng bậc sinh mệnh khác, bước vào Trảm Linh.
Vì Trảm Linh, Vấn Đạo, Thăng Tiên, ba cảnh giới này được gọi là ... Tiên!
Khác biệt giữa Tiên và Phàm, khiến cho việc trong Phàm cảnh, mà có được năng lực tự vệ trước Tiên cảnh địa năng được truyền ra ngoài, đủ để chấn động cả vùng đất Nam Thiên.
Phải biết là trừ khi có được một số chí bảo mạnh mẽ, nếu không, chỉ bằng lực lượng của bản thân, chuyện này căn bản là không thể!
Mà hiện giờ, Mạnh Hạo lại có thể làm được.
Cùng lúc với Mạnh Hạo lục sắc viên mãn, Bỉ Ngạn hoa trong cơ thể hắn lập tức run rẩy, nhưng không hề kéo dài lâu, Mạnh Hạo không hề chần chừ, dồn hết sức lực đánh về phía Bỉ Ngạn hoa.
Tiếng nổ vô hình, trong đầu Mạnh Hạo như kinh thiên động địa, như sấm chớp nổ vang, Bỉ Ngạn hoa gào thét thảm thiết trước giờ chưa từng có. Phòng ngự của nó, lúc này hoàn toàn tan vỡ, không thể ngăn cản sức chiến đấu và thần thức của Mạnh Hạo xâm nhập thẳng vào hạch tâm của Bỉ Ngạn hoa.
Nó thê lương, run rẩy, sợ hãi. Nó có linh trí, trong ký ức của nó, bản thân chưa từng tuyệt vọng như vậy. Nó vốn là sinh mệnh có thể áp đảo tất cả chúng sinh, Mạnh Hạo chỉ là vật ký sinh của nó, nhưng hiện giờ, lại bị đoạt xá ngược, bản thân lại trở thành một bộ phận của đối phương.
Nhưng nó không thể phản kháng, đối mặt với sức chiến đấu ba mươi hai lần Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong, nó chỉ có thể trơ mắt nhìn thần thức của Mạnh Hạo xông vào hạch tâm của mình, quét sạch tất cả. Thậm chí sinh tử của nó, cũng chỉ là một niệm của Mạnh Hạo.
Nhưng Mạnh Hạo không tiêu diệt Bỉ Ngạn hoa này, mà lại để lại trong ý thức nó một tia lạc ấn thuộc về bản thân.
- Lạc ấn này không phải không thể tiêu tán, ta chỉ cho người thời gian một trăm năm. Một trăm năm sau, nếu ngươi còn không thể tạo ra màu hoa thứ sáu, ta sẽ tiêu diệt ngươi!
- Nếu màu hoa thứ sáu xuất hiện, lạc ấn này sẽ tiêu tán, ngươi lại có cơ hội một lần nữa đoạt xá ta, có tư cách... đấu với ta lần nữa!
Trong lạc ấn của Mạnh Hạo, truyền ra âm thanh lạnh lùng vang vọng trong ý thức của Bỉ Ngạn hoa. Âm thanh này khiến Bỉ Ngạn hoa run rẩy, càng thêm kính sợ Mạnh Hạo, nhưng đồng thời, cũng có sự không cam lòng và hung dữ mãnh liệt, dã tâm của nó sôi trào, nhưng nó lại từ từ yên tĩnh lại.
Mạnh Hạo cần, chính là dã tâm của Bỉ Ngạn hoa.
Trấn áp Bỉ Ngạn hoa xong, Mạnh Hạo xếp bằng tại chỗ, cảm nhận tu vi bành trướng trong cơ thể, càng cảm nhận rõ ràng tuổi thọ của mình. Nếu cứ duy trì thế này, thì chỉ còn được ba năm.
- Đáng tiếc không có Nguyên Anh thứ bảy, nếu không, cho dù tuổi thọ có ít hơn nữa, chỉ cần còn lại một năm, ta cũng sẽ dung hợp Nguyên Anh thứ bảy đó, đến lúc đó, có lẽ... Ta có thể đấu với Trảm Linh?
Đôi mắt Mạnh Hạo lấp lánh.
Hắn vỗ lên túi trữ vật, lập tức lấy ra một hộp gỗ.
Nhìn hộp gỗ một cái, Mạnh Hạo nghĩ đến sư tôn Đan Quỷ. Hộp gỗ này, chính là vật sư tôn tặng, có thể giúp bản thân trấn áp Bỉ Ngạn hoa, đột phá chướng ngại, thậm chí gia tăng tuổi thọ.
Nhiều năm nay, Mạnh Hạo luôn không uống xuống, lúc này, hắn không còn do dự chần chừ, lấy đan dược ra, sau khi phục chế, liền uống vào, ngồi xếp bằng tại chỗ. Khi đan dược dung hòa, tu vi của hắn càng thêm ổn định, đồng thời sinh cơ thịnh vượng, cũng sinh ra rất nhiều, dung nhập vào trong lục sắc Nguyên Anh, khiến cho tuổi thọ của Mạnh Hạo lập tức được bổ sung.
Khoảnh khắc sau, khi sức thuốc được hấp thu hoàn toàn, hắn một lần nữa phục chế rồi uống. Mấy ngày sau, khi hắn tỉnh lại từ trong nhập định, trong mắt lộ ra ánh sáng kinh người, sinh cơ của hắn đã khôi phục đến khoảng ba mươi năm.
Linh thạch trong túi trữ vật đã hết nhẵn, mà đan dược trong đó, Mạnh Hạo mấy ngày nay nuốt vào không ít, thực tế đã gia tăng gần nghìn năm, nhưng hiệu quả càng lúc càng kém, cho đến cuối cùng, hoàn toàn vô hiệu. Loại đan dược gia tăng tuổi thọ này, vốn là như vậy.
Dù sao, tuổi không quá nghìn, đây là quy tắc biến hóa, phàm lực không thể chống lại!
- Nhìn thì chỉ có ba mươi năm, nhưng trên thực tế, lúc bình thường, ta hoàn toàn có thể giải tán lục sắc Nguyên Anh, vào thời khắc mấu chốt, mới dựa vào tình hình mà dung hợp. Như thế, có thể giải quyết vấn đề tuổi thọ.
Mạnh Hạo không để ý chuyện này, cho nên lúc trước hắn mới có cảm khái, nếu có Nguyên Anh thứ bảy thì càng tốt.
Mạnh Hạo đứng dậy, ngay lúc đó, thân thể hắn có tiếng răng rắc, bản thân lại cao thêm đến ba cái đầu, thân thể cao lớn, bờ vai rộng rãi, thân thể của hắn càng thêm thon gầy.
Cơ thịt không bành trướng, nhưng lại càng thêm rắn chắc, mỗi thớ thịt, đều ẩn chứa lực lượng kinh người, khi gân xanh nổi lên, mỗi lần tim đập, đều có máu chảy khắp cơ thể.
Thân thể của hắn, được lục sắc Nguyên Anh nuôi dưỡng, cũng mạnh mẽ chưa từng có.
Lúc này hắn, vô cùng tà dị, tràn đầy khí phách và sức hấp dẫn khó mà nói rõ được, gần như siêu phàm thoát tục, mạnh mẽ chưa từng có.
Mà tay phải của hắn, lúc này truyền ra tiếng răng rắc, Mạnh Hạo cúi đầu nhìn xuống, trên tay phải, bao tay của Phương gia trong suốt, mỏng như cánh ve hắn đeo đã nhiều năm, lúc này khi hắn siết tay, lập tức vỡ nát.
Lực nắm tay của hắn, đã vượt xa cái bao tay này.
Yên lặng gỡ bao tay đã vỡ nát xuống, Mạnh Hạo bỏ nó vào trong túi trữ vật.
- Như vậy, đây có thể trở thành một loại thần thông của ta, Lục Mệnh Anh Biến!
- Trạng thái bình thường, ta thể hiện ra, chỉ là lực lượng của một mệnh!
Đôi mắt Mạnh Hạo lóe lên, lục sắc Nguyên Anh trong cơ thể rung lên, xuất hiện chồng chất, mấy hơi thở sau, liền từ trạng thái chồng chất tách ra, hóa thành sáu Nguyên Anh, xếp bằng trong đan điền của Mạnh Hạo, tự mình tu hành, tự mình đả tọa.
Mà khí tức của Mạnh Hạo, cũng lập tức sụt giảm, đến khi đạt mức một Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong. Thân thể hắn, cũng thay đổi, không còn cao lớn, mà khôi phục lại độ cao bình thường, cơ thịt tràn đầy lực lượng, cũng trở lại như bình thường, cả người thoạt nhìn, giống hệt năm đó, tràn ngập hơi thở thư sinh.
Quan sát thân thể và tu vi xong, xác định được phương pháp này có thể giải quyết vấn đề tuổi thọ, Mạnh Hạo mới ngẩng đầu, nhìn biển tím trên đầu. Hắn không cần phát tán thần thức, vì cả biển tím chính là mắt của hắn. Hắn có thể nhìn thấy bầu trời trên mặt biển lúc này, gió mây cuồn cuộn, sấm chớp chạy quanh, kiếp vân khắp nơi.
Thân thể Mạnh Hạo lóe lên, xung quanh lập tức truyền ra những tiếng nổ vang, một vòng xoáy khổng lồ xuất hiện bao quanh Mạnh Hạo, ầm ầm chuyển động. Hắn hóa thành một dải cầu vồng, từ sâu dưới đáy biển tím, nhanh chóng lao lên mặt biển.
Nơi hắn đi qua, xoáy nước càng lúc càng lớn, đã ảnh hưởng đến cả mặt biển, xuất hiện những con sóng lớn, như cả biển tím đang gầm thét, hoan hô Mạnh Hạo quật khởi. Đăng bởi: admin