CHƯƠNG 108
Tuy rằng không nhiều máu lắm, nhưng mấy giọt đỏ tươi kia vẫn đâm vào mắt anh, làm trái tim anh đau thắt.
Nơi này là tầng chín, rơi xuống từ trên lầu cao như vậy thì tỷ lệ có thể sống sót rất nhỏ.
Cố Bắc Vinh cũng nhìn thấy máu trên bệ cửa sổ, đồng tử của anh ấy bỗng dưng co rụt lại, lắp bắp nói: “Chị dâu Cửu… Chị dâu Cửu sẽ không rơi từ đây xuống chứ?”
Cố Bắc Vinh vừa dứt lời, Nhạc Dũng liền nhận được một cuộc điện thoại, khi nghe xong cuộc điện thoại này, gương mặt tuấn tú nhã nhặn của Nhạc Dũng lập tức trắng bệch như tờ giấy.
“Bên ngoài khách sạn xảy ra tai nạn xe, cô Nhan… Hình như… hình như cô Nhan đã chết rồi!”
Lúc lên lầu Nhạc Dũng đã nghe hiểu đại khái toàn bộ sự việc từ miệng của Cố Bắc Vinh, đi theo Lưu Thiên Hàn nhiều năm như vậy rồi, anh ta cũng có thể nhìn ra tình cảm của Lưu Thiên Hàn dành cho Nhan Nhã Tịnh không bình thường.
Biết người phụ nữ trong phòng khách sạn là Nhan Nhã Tịnh, trong lòng anh ta cũng sốt sắng đến độ không chịu nổi.
Anh ta gọi điện thoại cho ba người đàn ông kia, đều không liên lạc được, từ trước tới nay anh ta luôn làm việc cẩn thận, Nhan Nhã Tịnh cũng có khả năng trốn khỏi phòng, anh ta suy nghĩ một chút, dặn dò người của khách sạn bất cứ lúc nào cũng phải chú ý xem Nhan Nhã Tịnh có xuống tầng hay không.
Người vừa gọi điện thoại cho anh ta là quản lý khách sạn, quản lý khách sạn nói phía trước của khách sạn đã xảy ra một tai nạn xe hơi rất thảm khốc.
Một người phụ nữ vội vã lao ra khỏi khách sạn bị một chiếc xe tải chạy nhanh như bay đâm trúng, tử vong tại chỗ.
Có người đi lên phía trước nhìn thấy chứng minh thư của người phụ nữ kia rơi trên mặt đất, trên chứng minh thư có dính máu, nhưng trên chứng minh thư có chữ, quản lý khách sạn nhìn thấy rất rõ ràng.
Nhan.
Nghĩ đến người phụ nữ mà Nhạc Dũng tìm cũng họ Nhan, quản lý khách sạn vội vàng gọi điện thoại cho Nhạc Dũng.
Bàn tay cầm điện thoại di động của Nhạc Dũng không khỏi run rẩy, bây giờ Nhan Nhã Tịnh không ở trong phòng, rõ ràng là đã chạy ra ngoài, vừa rồi đúng lúc có một người phụ nữ lao ra khỏi khách sạn, còn mang họ Nhan, tất nhiên anh ta cho rằng người phụ nữ kia chính là Nhan Nhã Tịnh.
Lưu Thiên Hàn bỗng dưng quay phắt lại, đôi mắt sâu không thấy đáy của anh gắt gao nhìn chằm chằm vào mặt Nhạc Dũng, Nhạc Dũng có thể nhìn thấy rõ ràng có thứ gì đó bị nghiền nát trong mắt của Lưu Thiên Hàn.
Đi theo Lưu Thiên Hàn nhiều năm như vậy rồi, đây là lần đầu tiên Nhạc Dũng nhìn thấy ánh mắt như vậy của anh, trong lòng anh ta càng hoảng hốt hơn, nhưng vẫn là đau lòng cho anh nhiều hơn.
Nhạc Dũng có thể nói là một lòng một dạ với Lưu Thiên Hàn. Nhiều năm trước, nếu không phải Lưu Thiên Hàn ra tay thì bây giờ anh ta còn đang giãy dụa trong bùn lầy, làm sao có trợ lý đặc biệt cao cấp Nhạc Dũng mức lương năm cả chục tỷ như bây giờ?
Nhạc Dũng vừa định nói gì đó thì nghe được giọng nói của Lưu Thiên Hàn, anh ta không dám nghĩ tới, giọng nói của người sếp cao cao tại thượng, giống như một vị thần ở trong lòng anh ta cũng sẽ có lúc run rẩy.
“Cậu vừa nói gì? Cậu nói… ai chết?”
Nghe xong giọng nói của Lưu Thiên Hàn xong, bỗng nhiên Nhạc Dũng thấy không dám đáp lại, nhưng anh ta vẫn cúi đầu, nhẹ giọng nói: “Sếp, hình như là… là cô Nhan đã chết. Vừa rồi tôi nhận được tin, dưới lầu xảy ra một vụ tai nạn xe cộ rất thảm khốc, người phụ nữ đã chết họ Nhan.”
Dừng lại một thoáng, anh ta lại tiếp tục nói thêm một câu: “Chỉ mới vài phút trước, cô ấy lao ra khỏi khách sạn, bị xe tải phóng nhanh đâm bay…”