Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 226

Nhan Vũ Trúc coi trọng hình tượng của mình nhất. Lỡ đâu bác sĩ lan truyền chuyện tối nay ra ngoài, hình tượng về cô ta trước mặt công chúng sẽ bị phá hủy hoàn toàn. Huống chi, loại thuốc này quá độc, bác sĩ đến đây cũng vô dụng thôi!

“Vậy phải làm gì bây giờ? Cô lại đang khó chịu như vậy!” Rose sốt ruột đến độ dậm chân: “Vũ Trúc, cô chịu đựng một tí đi! Chỉ cần chống chịu qua đêm nay là cô không cần phải khổ sở thế này nữa!”

Nhan Vũ Trúc cũng biết chỉ cần chịu qua đêm nay là cô ta sẽ không cần chịu khổ như vậy, nhưng vấn đề là cô ta chẳng thể chống đỡ hết đêm nay được!

Tay Nhan Vũ Trúc run rẩy nắm lấy điện thoại di động, bấm gọi cho Lưu Thiên Hàn.

Bây giờ cô ta thật sự cần một người đàn ông.

Cho dù để lại di chứng nghiêm trọng, cô ta cũng cần.

Mà Lưu Thiên Hàn là lựa chọn tốt nhất.

Nhan Vũ Trúc cho rằng sau khi Lưu Thiên Hàn nhận được điện thoại của mình, thế nào anh cũng sẽ chạy đến bên cạnh cô ta giống như lúc trước, nhưng không ngờ là anh chẳng để tâm đến sự sống chết của cô ta!

Nhan Vũ Trúc ném mạnh điện thoại xuống đất. Cô ta tức giận đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp vặn vẹo thành ra biến dạng.

Nhan Nhã Tịnh, lại là Nhan Nhã Tịnh!

Nếu không phải Nhan Nhã Tịnh cướp mất trái tim của Lưu Thiên Hàn, anh sẽ không đối xử tàn nhẫn với cô ta như vậy!

“Nhan Nhã Tịnh, sao mày không chết đi?”

Nhan Vũ Trúc coi bình hoa trước mặt là Nhan Nhã Tịnh, cô ta hung hăng đập nát bình hoa, hận đến mức nghiến răng nghiến lợi.

“Nhan Nhã Tịnh, mày đừng có đắc ý quá lâu, rồi sẽ có ngày mày chết trong tay Nhan Vũ Trúc này!”

Nhan Vũ Trúc ôm chặt lấy bụng. Cô ta cảm giác như có vô số con sâu nhỏ đang cắn xé trong cơ thể mình. Cảm giác này gần như làm cho cô ta sắp phát điên.

“Vũ Trúc, làm sao bây giờ? Hay là cô đi tắm nước lạnh đi?”

“Vô ích thôi. Rose, thuốc này quá nặng, tắm nước lạnh cũng không có tác dụng gì hết!”

Nhan Vũ Trúc cào cấu cơ thể mình, hận không thể rạch máu thịt trên người ra.

Rose bị dáng vẻ này của Nhan Vũ Trúc dọa phát khiếp, cô ta không nhịn được lùi về phía sau một bước: “Vậy Vũ Trúc, chúng ta nên làm gì bây giờ?”

“Rose, đi tìm giúp tôi một người đàn ông đi!” Nhan Vũ Trúc gục vào chân bàn, thở hổn hển nói: “Nhớ kỹ, đừng để người đó biết thân phận của tôi! Khó khăn lắm tôi mới leo lên vị trí ngày hôm nay. Tôi sẽ không để bất cứ kẻ nào phá hủy tôi đâu! Rose, tôi sẽ không để bất kỳ ai cản trở tương lai rực rỡ của mình!”

“Vũ Trúc, cô yên tâm. Tôi sẽ không để người thứ ba biết đến chuyện tối nay!”

Rose và Nhan Vũ Trúc là châu chấu trên một sợi dây thừng, có phúc cùng hưởng có nạn cùng chịu. Đương nhiên cô ta một lòng một dạ đối với Nhan Vũ Trúc.

Cô ta cũng sẽ không để bất cứ ai phá hủy Nhan Vũ Trúc. Hai người họ phải cùng đứng ở vị trí cao nhất!

Cho đến giữa trưa ngày hôm sau, Nhan Vũ Trúc mới mê man tỉnh lại. Cô ta nhắm hai mắt, nằm thoi thóp trên ghế dựa nằm. Hôm nay cô ta còn phải chụp hình một quảng cáo, nhưng dáng vẻ hiện giờ của cô ta chẳng thể nào gặp người khác được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK