Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 469

Mọi từ ngữ bẩn thỉu đều dùng lên người Nhan Nhã Tịnh, Nhan Nhã Tịnh đối với mọi chuyện ở trên mạng, đương nhiên không biết, cô chỉ cảm thấy, đánh Nhan Vũ Trúc, đánh thật đã!

Vô cùng thoải mái!

Cuối cùng vẫn là bảo vệ đi tới, tách Nhan Nhã Tịnh và Nhan Vũ Trúc ra, Nhan Nhã Tịnh hơi khuỵu ở một bên, thở dốc, không thể không nói, đánh người thật sự tốn thể lực, mệt hơn đi làm một ngày.

Nhan Vũ Trúc thấy người ở xung quanh càng lúc càng đông, màn biểu diễn của cô ta cũng càng lúc càng ra sức.

Cô ta vừa vô lực vừa yếu ớt ngồi trên đất, nước mắt của cô ta rơi lã chã, âm thanh của cô ta, khàn khàn giống như bị bánh xe nghiến qua, nghe thì rất đáng thương.

“Nhã Tịnh, em tại sao lại đánh chị như vậy? Chị là chị ruột của em, em sao có thể ra tay nặng như vậy với chị?’

“Nhã Tịnh, chị biết, 5 năm trước Tô Thái An yêu chị, em không cam lòng, nhưng chị thật sự không nhìn trúng Tô Thái An! Giữa chị và anh ta trong sạch, chị và anh ta cái gì cũng không có!”

“Nhã Tịnh, nếu em còn trách chị, chị có thể xin lỗi em, coi như chị cầu xin em, đừng quậy nữa có được không? Em yên tâm, bất luận em đánh chị như nào, chị cũng sẽ tha thứ cho em, chúng ta là chị em ruột chung dòng máu, chúng ta không thể trở thành kẻ thù được!”

Chị em ruột chung dòng máu?!

Ha!

Nghe thấy lời của Nhan Vũ Trúc, Nhan Nhã Tịnh cũng sắp ói rồi.

Giữa cô và Nhan Vũ Trúc, chung dòng máu ở đâu?

Nhiều nhất là thâm thù như biển mà thôi!

Nhan Nhã Tịnh cũng từng có một gia đình ấm áp, cô từ bé cố gắng lấy lòng Nhan Thành Lâm, cũng thử làm chị em tốt với Nhan Vũ Trúc và Nhan Bích Loan, chỉ là về sau cô mới hiểu, sự tình nguyện này của cô ngu ngốc cỡ nào.

Cho nên cô thà đem sự thật lòng của mình cho chó ăn, cũng sẽ không lãng phí một tí tị trên người mấy người nhà họ Nhan!

“Nhan Vũ Trúc, chị đừng diễn nữa! Cả ngày chỉ biết giả bộ đáng thương vô tội, chị không buồn nôn, tôi chê buồn nôn đó!” Nhan Nhã Tịnh thật sự là nhìn không nổi Nhan Vũ Trúc ra sức biểu diễn như vậy nữa, không nhịn được mà mở miệng nói.

“Nhã Tịnh, chị không biết em tại sao lại có thành kiến sâu như vậy với chị! Mỗi một câu chị nói đều xuất phát từ sự thật lòng, Nhã Tịnh, chúng ta giảng hòa, có được không?”

“Giảng hòa ư?!” Nhan Nhã Tịnh cười lạnh: “Nhan Vũ Trúc, chúng ta là không chết không thôi.”

Trong lòng Nhan Nhã Tịnh rất rõ, Nhan Vũ Trúc sao có thể thật sự giảng hòa với cô! Chẳng qua chỉ là diễn xuất mà thôi! Mỗi một câu Nhan Vũ Trúc nói đều là đẩy cô vào chỗ bất nghĩa, chị ta đây là muốn giẫm chết cô!

Nhan Nhã Tịnh đánh cũng đánh đủ rồi, cô không muốn tiếp tục lãng phí thời gian với Nhan Vũ Trúc nữa, cô phủi tay, cô sợ trên tay còn sót lại mùi trên người của Nhan Vũ Trúc.

Cô chê bẩn.

Chỉ là lần này Nhan Nhã Tịnh lại không đi được rồi.

Một đám fan trung thành của Nhan Vũ Trúc, thanh thế hùng hổ chạy tới, bọn họ chặn ở Nhan Nhã Tịnh ở trung tâm, bọn họ hằn học trừng mắt với Nhan Nhã Tịnh, dùng giọng điệu hét cái gì mà kêu Nhan Nhã Tịnh xin lỗi Nhan Vũ Trúc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK