Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 129

“Ông tin cái rắm!” Đôi mắt Điền Long trừng to nhìn Bùi Bảo Bình: “Ông tin cô ta thì có thể làm ba tôi sống lại không? Ông tin cô ta thì ba tôi khỏi bị độc chết không? Mấy tay bác sĩ các người hoàn toàn xem mạng người như cỏ rác!”

“Tôi thấy bệnh viện mấy người đều là cá mè một lứa! Hại chết người khác còn không chịu trách nhiệm, mấy người là bác sĩ, là bệnh viện gì chứ!” Trương Huệ chống nạnh, tức giận quát.

“Đúng vậy, làm chết người còn chối bỏ trách nhiệm, sau này tôi cũng không dám đến đây khám bệnh đâu!”

“Còn cô bác sĩ này nữa, tuổi còn trẻ mà sao tâm địa lại ác độc thế hả! Bác sĩ muốn trích phần trăm, chúng tôi hiểu chứ, nhưng cũng không thể kê đơn bậy bạ!”

“Ừ ừ, chẳng có chút y đức nào! Loại này căn không xứng làm bác sĩ!”

Nghe người xung quanh đều đứng về phía mình, Trương Huệ như được tiếp thêm sức mạnh, bà ta vờ như lau nước mắt: “Ba chồng tôi thật đáng thương, ông ấy vất vả hơn nửa đời người vì gia đình, chúng tôi còn chưa kịp để ông ấy hưởng phúc thì ba đã bị người ta hại hết! Hu hu…”

“Thuốc tôi lấy cho ông ấy không có vấn đề!” Sắc mặt Nhan Nhã Tịnh cũng dần trở nên khó coi: “Không tin thì mấy người có thể xem lại toa thuốc tôi kê lúc ấy!”

Nhan Nhã Tịnh chắc chắn ông cụ Điền không bị thuốc cô độc chết, e rằng đám người này cố tình đến kiếm chuyện.

Coi như bọn họ kiếm chuyện thì dư luận của xã hội sẽ luôn có khuynh hướng nghiêng về quần thể yếu thế hơn. Bệnh tật, gia đình người bệnh luôn luôn đứng ở điểm cao đạo đức, nếu tất cả mọi người nhận định chính thuốc của cô hại chết ông cụ Điền thì sợ rằng sự nghiệp của cô tiêu tùng!

Chẳng ai cứu được cô!

Hôm nay, cô bắt buộc phải nghĩ được biện pháp chứng minh mình trong sạch!

Mà bây giờ, biện pháp cô nghĩ tới chính là tìm toa thuốc cô kê cho ông cụ Điền vào hôm qua!

Bùi Bảo Bình cũng nghĩ như Nhan Nhã Tịnh, ông ta để Vu Tiếu, đồng nghiệp cùng khoa Nhan Nhã Tịnh, đi tìm toa thuốc ấy.

Mười mấy phút trôi qua, Vu Tiếu vội vàng trở về, cô ấy không trả lời ngay, gương mặt mang theo chút bất đắc dĩ và sốt ruột.

“Tiểu Vu tìm được toa thuốc chưa? Chỉ cần tìm được nó, chúng ta xác định thuốc không có vấn đề thì có thể chứng minh trong sạch của bác sĩ Nhan rồi!” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Vu Tiếu khẽ cắn môi: “Chủ nhiệm, trên bàn bác sĩ Nhan không có toa thuốc nào! Hơn nữa, hình như máy móc của bệnh viện chúng ta đã bị hack, hoàn toàn không có tìm được toa thuốc cô ấy kê!”

Nhan Nhã Tịnh cắn môi, mặt trắng toát.

Máy móc của bệnh viện bị hack, làm sao có chuyện trùng hợp như vậy, đây là có người muốn hại cô rồi!

Chứng cứ quan trọng nhất lại không thấy, cô nên chứng minh trong sạch bằng cách nào đây!

Giọng Vu Tiếu rất nhỏ nhưng người xung quanh vẫn nghe được tiếng cô ấy.

Khóe môi Điền Long chợt nhếch lên đắc ý nhưng ông ta nhanh chóng trở về dáng vẻ bi phẫn ngay lập tức.

“Không thấy toa thuốc? Làm sao có chuyện trùng hợp như vậy! Chính các người hại chết ba tôi, trong lòng các người có ma!”

“Đúng, trong lòng các người có ma!” Trương Huệ cũng ngửa mặt lên, tức giận rống: “Giết người đền mạng! Ba chồng tôi không thể chết oan uổng như vậy được!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK