Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 147

Lúc cô đi xuống tầng, Cao Bắc Vinh đang ngồi trên sofa phòng khách nhàn rỗi cắn hạt dưa, nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh đi xuống, anh ta có chút kinh ngạc.

Anh ta lại cắn một hạt dưa: “Bác sĩ Nhan, sao cô lại xuống đây? Vết thương của Lưu Thiên Hàn sao rồi? Có chết không? Bác sĩ Nhan, cô mau đi lên chăm sóc Lưu Thiên Hàn đi, cậu ta ồn ào muốn gặp cô, nếu như sau khi cậu ta tỉnh lại không nhìn thấy cô chắc chắn sẽ phát khùng đó!”

Nhan Nhã Tịnh nuốt nước bọt, cô phải tốn rất nhiều sức lực mới có thể tìm lại được giọng nói của mình: “Anh chắc chắn người cậu Lưu muốn gặp là tôi?”

“Bác sĩ Nhan, câu nói này của cô có ý gì? Lưu Thiên Hàn không muốn nhìn thấy cô, chả lẽ lại muốn nhìn thấy tôi?”

Nhan Nhã Tịnh không trả lời câu hỏi của Cao Bắc Vinh, cô lẩm bẩm nói: “Cậu Lưu nói…anh ta nói anh ta đói rồi.”

“Đói?” Cao Bắc Vinh đột nhiên bừng tỉnh: “Đúng rồi, Lưu Thiên Hàn vẫn chưa ăn tối, cậu ta bị thương thành như thế này, phải bồi bổ thật tốt! Tôi kêu người chuẩn bị đồ ăn đêm cho cậu ta.”

“Không cần đâu, cậu Lưu sẽ không ăn đâu.” Bỏ qua sự kinh ngạc của Cao Bắc Vinh, Nhan Nhã Tịnh dừng một chút, nói tiếp: “Cậu Lưu nói, anh ta muốn ăn anh.”

“Cái gì?! Lưu Thiên Hàn muốn ăn tôi sao?!” Cao Bắc Vinh không khỏi sửng sốt thốt lên: “Tối nay tôi luôn bị Lưu Thiên Hàn bắt nạt có được không hả! Tôi đắc tội với cậu ta lúc nào chứ? Khiến cậu ta hận tôi, muốn ăn tôi như vậy?!”

Cao Bắc Vinh không hiểu ý của từ ‘ăn’ này, thật sự không phải là tư tưởng của anh ta thuần khiết cỡ nào, mà là loại trai thẳng đích thực như anh ta không thể đọc tiểu thuyết tổng tài bá đạo đầu độc tâm lý của những thiếu nữ trong sáng.

Nhan Nhã Tịnh thấy anh ta không hiểu ý nghĩa thật sự của chuyện Lưu Thiên Hàn muốn ăn anh ta, cô suy nghĩ một chút, vẫn là định giải thích rõ với anh ta.

“Từ ‘ăn’ trong lời cậu Lưu không phải có ý ăn cơm.” Da mặt của Nhan Nhã Tịnh mỏng, trực tiếp nói, cô thật sự có hơi nói không thành lời.

Trầm ngâm một lát, cô khéo léo nói với Cao Bắc Vinh: “Anh nhất định chưa từng đọc tiểu thuyết tổng tài bá đạo có đúng không?”

Thấy Cao Bắc Vinh gật đầu, cô nói tiếp: “Tôi từng đọc tiểu thuyết tổng tài bá đạo. Trong tiểu thuyết tổng tài bá đạo, nam chính thường nói với nữ chính, tôi muốn ăn em, nhưng không phải là thật sự coi nữ chính thành đồ ăn để ăn, mà là làm một vài chuyện khác. Cậu Lưu nói muốn ăn anh, chính là cùng một nghĩa với ‘ăn’ trong tiểu thuyết tổng tài bá đạo.”

Nói xong lời này, Nhan Nhã Tịnh không kìm được mà nhìn Cao Bắc Vinh nhiều lần.

Trên chân của Cao Bắc Vinh vẫn quấn băng gạc, nhưng điều này không hề ảnh hưởng khí chất hào phóng trời sinh của anh ta.

Gương mặt của anh ta không hề thua kém Lưu Thiên Hàn, chỉ là anh ta cả ngày đều mang dáng vẻ của playboy, khiến cô luôn không để ý, anh ta thật sự cũng có một gương mặt vô cùng đẹp trai.

Đường nét gương mặt của Cao Bắc Vinh rất nhẹ nhàng, trong mắt lại mang theo tia giảo hoạt, nam ngôi sao đẹp trai nhất trong giới giải trí cũng không đẹp bằng anh ta, dù là quốc bảo nhan sắc chỉ có vậy thôi.

Chẳng trách, cậu Lưu lại nỡ từ bỏ mọi cô gái trong thiên hạ, yêu Cao Bắc Vinh đến mức không dứt ra được, đến mức tẩu hỏa nhập ma.

Trong lòng Nhan Nhã Tịnh rất rõ, cậu Lưu là người mà đời này cô cũng cầu không được, nhưng nghĩ đến người cậu Lưu yêu là Cao Bắc Vinh, trong lòng cô vẫn không kìm được chua xót.

Chẳng trách, tuy cậu Lưu đối tốt với Nhan Vũ Trúc, nhưng cũng không thừa nhận anh là người đàn ông của Nhan Vũ Trúc, thì ra anh muốn làm người đàn ông của Cao Bắc Vinh!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK