Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 230

Nhan Nhã Tịnh lập tức trợn tròn mắt, cái gì mà chuyện vợ chồng nên làm?

Cô âm thầm kiểm tra người mình, chẳng lẽ thật sự “vượt rào” rồi ư?

“Anh Lưu đang đùa đấy à?” Nhan Nhã Tịnh cười gượng, cứng ngắc hỏi lại: “Sao tôi nhớ là chúng ta trong sáng mà?”

“Trong sáng à?”

Lưu Thiên Hàn rướn mắt, đáy mắt sáng quắc nhìn cô: “Ừ thì trong sáng mà. Đêm qua em trong sáng quấn quít lấy tôi, em trong sáng đòi sinh bé con cho tôi, em trong sáng cởi…”

“Thôi dừng! Đừng nói nữa!” Nhan Nhã Tịnh xấu hổ không chịu nổi, đều nói say rượu hỏng việc, đúng là không sai chút nào mà.

Nhan Nhã Tịnh bất lực kêu rên, một người thanh cao như cô sao có thể vừa đụng vài giọt rượu đã làm ra những hành vi không thể miêu tả thế này!

“Không nói nữa.” Lưu Thiên Hàn rất nghe lời: “Tôi chỉ tò mò, giờ em vẫn còn cảm thấy giữa chúng ta trong sáng à?”

Nhan Nhã Tịnh không nói lời nào, cô không muốn thừa nhận đêm qua cô có gì đó với Lưu Thiên Hàn, nhưng sự thật đã bày ra trước mắt, không thể ăn quỵt được. Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Mặc kệ giữa hai người từng xảy ra chuyện gì cũng đều không thể ở bên nhau. Cô không thể tiếp tục sai lầm, đi vào vết xe đổ mãi.

Nhan Nhã Tịnh khẽ cắn môi, mãi một lúc lâu sau mới tìm về giọng nói của mình: “Anh Lưu, đêm qua tôi uống rượu, bất kể tôi có làm gì với anh đều không phải hành vi xuất phát từ lý trí. Anh xem như… anh xem như đêm qua chưa từng xảy ra chuyện gì đi.”

Dừng một thoáng, Nhan Nhã Tịnh lại bổ sung: “Anh là bề trên của tôi, tôi thật sự kính trọng anh. Tôi không mong có người hiểu lầm quan hệ giữa hai chúng ta. Anh Lưu, sau này chúng ta cứ xem nhau như người xa lạ đi. Như thế tốt cho cả anh và tôi.”

Nói xong lời này, Nhan Nhã Tịnh vô cùng bội phục chỉ số thông minh của mình. Đúng thế! Dù sao tối qua cô cũng say rượu mà. Cứ giả vờ mất trí nhớ, không thừa nhận chuyện đã làm tối qua là xong. Đâu ai làm gì được cô!

Mỗi lần gặp mặt Lưu Thiên Hàn là tim cô lại rối bời thêm một chút. Nếu hai người đã định sẵn không phải người cùng một thế giới thì dứt khoát đừng gặp nhau nữa thì hơn.

Chỉ là chuyện tối qua cô rất có lỗi với Hách Trung Văn.

Cô đã đồng ý thử tiếp nhận Hách Trung Văn, vậy mà lại lén xảy ra quan hệ với người đàn ông khác sau lưng anh ấy.

Cô cũng không có tư cách làm bạn gái Hách Trung Văn nữa, chuyện cô làm tối hôm qua khiến chính cô còn khinh bỉ bản thân.

Quả thực đêm qua Lưu Thiên Hàn chưa phát sinh quan hệ với Nhan Nhã Tịnh. Có trời mới biết anh phải kìm nén cỡ nào mới có thể khống chế ý tưởng thừa nước đục thả câu.

Nhưng dù vậy, lúc này thấy cô vội vàng muốn chối bỏ, vạch rõ giới hạn với mình như thế vẫn làm anh khó chịu cực kỳ.

Lưu Thiên Hàn nhíu mày, đáy mắt sâu thẳm dâng lên một tia lửa: “Sao nào? Chơi tôi xong muốn quỵt nợ à?”

“Hả?” Nhan Nhã Tịnh ngớ người. Cái gì mà cô chơi anh chứ? Sau khi cởi cái kia của anh xong là cô gục luôn rồi nhé.

“Nhan Nhã Tịnh, em như thế là vô trách nhiệm!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK