Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 454

Mẹ của cậu Lưu?

Nhìn người phụ nữ ung dung, sang trọng, Nhan Nhã Tịnh có một cảm giác con dâu xấu gặp mẹ chồng, sự căng thẳng không nói ra được.

Nhan Nhã Tịnh cũng không phải là người chưa từng thấy qua cảnh đời, sau khi căng thẳng, rất nhanh cô đã bình tĩnh lại.

Thịnh Vân Hiên, người đến với ý không tốt, cô đã mơ hồ ngửi thấy mùi đánh chim uyên ương.

Nhan Nhã Tịnh biết, thân phận của cô và cậu Lưu chênh lệch quá lớn, bọn họ ở cùng nhau, nhất định sẽ gặp phải rất nhiều cản trở, nhưng, bởi vì quá yêu cậu Lưu, tất cả trở ngại, cô đều không sợ hãi.

Thịnh Vân Hiên và Nhan Nhã Tịnh cùng đi đến quán cafe ở bên ngoài bệnh viện.

Thịnh Vân Hiên không giống như mấy bà mẹ nhà giàu mới nổi ở trên ti vi, trực tiếp ném chi phiếu lên mặt, mà trong cử chỉ còn mang theo sự tao nhã.

Thịn Vân Hiên thật sự rất tao nhã, sự tao nhã của bà ta, không phải là kiểu giả vờ cố tình làm ra giống như Nhan Vũ Trúc, là một sự tao nhã từ trong xương cốt của một người phụ nữ nhà quyền quý.

Nhan Nhã Tịnh nghe Lưu Thiên Hàn nói, Thịnh Vân Hiên kết hôn rất sớm, năm nay ngoài sáu mươi tuổi, nhưng bà ta bảo dưỡng rất tốt, trông chỉ có khoảng 40 tuổi.

Thịnh Vân Hiên nhấp một ngụm cafe, thong thả, ung dung đặt cốc cafe xuống trước mặt, bà ta ngẩng mặt lên nhìn Nhan Nhã Tịnh, không nhanh không chậm nói: “Cô Nhan, tôi nghĩ có lẽ cô đã đoán được dụng ý của tôi khi hôm nay đến đây.”

“Đúng vậy, dì Thịnh, cháu đoán được dụng ý của dì, nhưng xin lỗi, cháu sẽ không đồng ý.” Nhan Nhã Tịnh nghênh đón ánh mắt của Thịnh Vân Hiên, đúng mực nói.

Bị Nhan Nhã Tịnh từ chối một cách thẳng thắn như vậy, Thịnh Vân Hiên cũng không tức giận, càng không lo lắng.

Tầm mắt của bà ta, chậm rãi quét qua khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh, sau đó dừng lại ở đôi mắt của cô: “Cô Nhan, cô nhất định phải rời khỏi Thiên Hàn.”

Thịnh Vân Hiên trông không giống Lưu Thiên Hàn, nhưng khí chất trên người bọn họ lại khá giống nhau, đều có một sự cao cao tại thượng bao trùm lên người khác, không dễ cực tuyệt.

Câu nói này của Thịnh Vân Hiên rõ ràng không phải đang thương lượng với Nhan Nhã Tịnh, mà là thông báo với Nhan Nhã Tịnh: “Thiên Hàn rất nhanh sẽ đính hôn với Tư Mỹ, cô Nhan, tôi hi vọng vô đừng chen vào tình cảm giữa hai đứa nó.”

Nhan Nhã Tịnh quả thật rất tôn trọng Thịnh Vân Hiên, nhưng cô cảm thấy, câu nói này của Thịnh Vân Hiên thật sự rất vô lý, cô không nhịn được, lên tiếng nói: “Cậu nhỏ…Thiên Hàn từ trước đến nay chưa từng qua lại với cô Cung, cháu và Thiên Hàn ở bên nhau quang minh chính đại, cháu không chen vào tình cảm giữa hai người bọn họ.”

“Dì Thịnh, cháu thật sự rất thích Thiên Hàn, cháu muốn ở bên anh ấy cả đời này.”

Câu nói này của Nhan Nhã Tịnh, nói rất chân thành, nhưng Thịnh Vân Hiên không hề động lòng, bà ta hơi cau mày, trong ánh mắt nhìn Nhan Nhã Tịnh, rõ ràng mang theo sự không tán đồng.

“Nhan Nhã Tịnh, cô đã có con.”

Dừng một lúc, Thịnh Vân Hiên nói tiếp: “Cặp song sinh nam nữ kia của cô còn là con của Trung Văn, chuyện giữa cô và Trung Văn, tôi cũng đã nghe nói qua, năm năm trước, cô nhân lúc Trung Văn say rượu, bò lên giường của nó, cũng chính là lần đó, cô đã mang thai con của Trung Văn.”

“Cô Nhan, tôi muốn cho cô mặt mũi, nhưng tiếc là cô lại không biết xấu hổ, nên có một số lời, tôi chỉ có thể nói thẳng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK