CHƯƠNG 679
Tô Thu Quỳnh nói cô ta thích mặc đồ mà cô từng mặc, cô đây là đang mỉa mai cô ta cũng thích người đàn ông cô từng dùng sao?!
An Tình ấm ức nhìn Chiến Mục Hàng: “Anh Mục Hàng, Tô Thu Quỳnh hình như không phải thật lòng nhường chiếc váy cho em, hay là bỏ đi, em vẫn là đi thử chiếc váy cưới khác đi, em không muốn làm khó người khác.”
“Tô Thu Quỳnh, đứng lại!” Chiến Mục Hàng bước nhanh tới, anh túm lấy cánh tay của Tô Thu Quỳnh, cưỡng ép Tô Thu Quỳnh nhìn vào mắt anh.
“Cởi! Bây giờ cởi chiếc váy cưới cho tôi! Mặc váy cưới ư? Tô Thu Quỳnh em không xứng!”
Gương mặt nhỏ của Tô Thu Quỳnh lập tức tái nhợt như tờ giấy, lời này của Chiến Mục Hàng rõ ràng là muốn cô cởi váy cưới ở trước mặt mọi người.
Người xung quanh càng lúc càng đông, nhiều người nhìn cô như vậy, nếu cô cởi váy cưới ở đây, Tô Thu Quỳnh cô thật sự mất hết mặt mũi rồi!
Chị Ngô cũng cảm thấy Chiến Mục Hàng có hơi hiếp người quá đáng, nhưng chị ta lại không dám đắc tội với Chiến Mục Hàng, chỉ có thể cười trừ nói: “Cậu Chiến, cậu là đang nói đùa có đúng không? Thu Quỳnh, cô mau vào phòng thử đồ thay váy cưới đi!”
“Cởi ở đây!”
Chiến Mục Hàng cũng không biết mình bị làm sao, anh có tâm lý vặn vẹo muốn làm khó Tô Thu Quỳnh, tốt nhất khiến cô ta xử lý không có lối để đi, cô chỉ có thể lao vào trong lòng của anh, cầu xin sự che chở của anh, chứ không phải là con chim nhỏ nép bên cạnh Lâm Tiêu.
“Tô Thu Quỳnh, em không phải thích cởi, em không phải thích hạ tiện sao?! Bây giờ, em cởi váy cưới ở trước mặt mọi người, để mọi người nhìn thấy em đê tiện cỡ nào!”
“Anh Chiến, anh không cảm thấy ép một cô gái cởi đồ ở trước mặt mọi người, loại hành vi này của anh càng đê tiện hơn sao?”
Tuy trên mặt không có một chút huyết sắc, nhưng nụ cười ở khóe miệng của Tô Thu Quỳnh vẫn hoàn mỹ không tì vết.
Giống như dán lên một gương mặt giả không tim không phổi, tất cả đau đớn thành đau thương, chỉ có thể trở thành nụ cười càng lúc càng rạng rỡ. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Chị Ngô cũng ngửi được mùi thuốc súng tỏa ra giữa Chiến Mục Hàng và Tô Thu Quỳnh, chị ta thật ra cảm thấy lời này của Tô Thu Quỳnh nói khá hay, trong lòng cũng muốn cho cô một like, nhưng ngại uy thế của Chiến Mục Hàng, chị ta chỉ có thể tiếp tục làm người giảng hòa.
“Cậu Chiến, Thu Quỳnh chỉ là một cô gái, anh xin hãy giơ cao đánh khẽ, đừng làm khó cô ấy nữa có được không?”
“Làm khó ư?” Chiến Mục Hàng nheo đôi mắt nguy hiểm lại: “Tô Thu Quỳnh, em nói, là bản thân em đê tiện, hay là tôi đang làm khó em!”
“Cởi! Tôi đếm đến ba, nếu em không tự mình cởi, được, tôi cho người cởi giúp em!”
Tô Thu Quỳnh mỉm cười, chỉ là ý cười này trở nên rét lạnh từng chút.
Chiến Mục Hàng lần này thật sự không định cho cô đường sống nữa rồi.
Người đàn ông này thật sự nhẫn tâm, hết lần này đến lần khác làm vô tổn thương tới cùng cực, anh không biết áy náy, chỉ trở nên càng ác hơn.
Nhưng cho dù là chết, Tô Thu Quỳnh cô cũng sẽ không để Chiến Mục Hàng ở trước mặt nhiều người như vậy, giẫm đạp tôn nghiêm của cô ở dưới chân đâu!
Tô Thu Quỳnh cô suy cho cùng vẫn kiêu ngạo, cô không phải là gái, thật sự không phải là gái, dưới ánh mắt của mọi người, cô không làm được việc tự mình cởi sạch đồ!