Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 81

Nguy hiểm hãi hồn thật sự, khi nãy họ xém chút đã bắt ép bà chủ tương lai tới đồn cảnh sát nữa chứ!

Lòng bàn tay của Lưu Thiên Hàn rất nóng, luồng nhiệt ấm áp men theo lòng bàn tay của anh mà lan đến từng bộ phận trên cơ thể Nhan Nhã Tịnh, khiến cô ấm áp không nói nên lời.

Nhan Nhã Tịnh ngẩng mặt lên, ngơ ngác nhìn Lưu Thiên Hàn. Cô không biết tại sao anh Lưu lại có biểu hiện kỳ lạ như vậy, cô chỉ biết rằng giây phút này, trái tim mình đã đập loạn xạ không theo quy tắc nữa rồi, cuộn trào dữ dội đến đáng sợ.

“Cô còn muốn mua đồ gì nữa không? Tôi đi mua với cô!” Lưu Thiên Hàn cụp mi xuống, giọng nói dịu dàng. So với sự mạnh mẽ của anh khi nãy thì cứ như hai người khác nhau vậy.

Bùi Ninh Hinh thật sự không cam lòng, cô ta cố nén nỗi sợ hãi trong lòng mình với Lưu Thiên Hàn, cắn răng lên tiếng: “Cậu Lưu, lúc nãy cô ta thật sự đã trộm đồ, chúng tôi đều nhìn thấy. Cậu Lưu, anh không thể bị kẻ trộm mặt dày này lừa gạt như vậy được!”

Bùi Ninh Hinh nói xong câu này, cuối cùng ánh mắt của Lưu Thiên Hàn cũng dừng lại trên mặt cô ta. Bùi Ninh Hinh thấy mình đã thành nhân vật chính trong mắt anh, trong mắt chợt hiện vẻ mừng rỡ.

Cô ta tưởng rằng Lưu Thiên Hàn sẽ ghét bỏ mà hất tay của Nhan Nhã Tịnh ra. Nhưng điều bất ngờ là anh vẫn nắm chặt lấy tay cô.

“Ha!” Lưu Thiên Hàn cười, khí thế khắp người lại càng lạnh lùng hơn, mỗi một chữ thốt ra đều như giọt nước đóng băng.

“Người phụ nữ của Lưu Thiên Hàn tôi muốn cái gì mà chẳng có, còn cần phải đi trộm chắc?”

Người phụ nữ của Lưu Thiên Hàn…

Vẻ mặt của đám đông xung quanh thay đổi rõ rệt. Bao nhiêu năm nay, chỉ có Nhan Vũ Trúc là người duy nhất có tin đồn với Lưu Thiên Hàn. Nhưng cho dù là Nhan Vũ Trúc, anh cũng chưa từng công khai thừa nhận cô ta. Bây giờ anh lại nói Nhan Nhã Tịnh là người phụ nữ của mình ngay trước mặt đám đông, điều này chứng tỏ điều gì?

Chứng tỏ Nhan Nhã Tịnh rất có khả năng là bà chủ tương lai của Lưu Thị!

Hướng gió lập tức thay đổi, tất cả đều không phải kẻ ngốc. Giống như những gì Lưu Thiên Hàn đã nói, bà chủ tương lai của Tập đoàn Lưu Thị người ta muốn cái gì mà chẳng có, còn cần đi trộm nữa chắc?

“Cậu Lưu, anh nói gì vậy? Anh nói Nhan Nhã Tịnh…” Bùi Ninh Hinh kinh hãi nhìn Lưu Thiên Hàn, con ngươi gần như muốn nhảy cả ra ngoài: “Sao có thể, sao có thể chứ…”

“Người phụ nữ của Lưu Thiên Hàn tôi sẽ không trộm cắp, càng không thể bị người khác hãm hại!”

Lưu Thiên Hàn vừa dứt lời, trợ lý Nhạc Dũng của anh chạy chậm tới: “Sếp, đã trích video ra được rồi!”

“Mở video lên!”

Nhận được mệnh lệnh của Lưu Thiên Hàn, mấy màn hình lớn của trung tâm mua sắm đồng loạt phát video mấy phút trước tại cửa hàng.

Trong video, Bùi Ninh Hinh lấy váy dạ hội màu đỏ tươi tới phòng thử đồ. Nhưng khi bước ra cô ta lại không mang theo đồ ra, rõ ràng cô ta sơ ý làm rơi đồ trong phòng thử đồ, cố tình đổ oan cho Nhan Nhã Tịnh lấy trộm.

“Thì ra cô Nhan bị đổ oan! Cũng phải, cô Nhan người ta là người phụ nữ của cậu Lưu cơ mà, còn không mua nổi một bộ đồ ư?”

“Đúng vậy, khí chất của cô Nhan tốt như vậy, sao có thể đi trộm đồ được chứ!”

“Có một số người đúng là không biết xấu hổ, rõ ràng biết là lỗi của mình mà cứ phải vu oan cho người khác trộm đồ! Tôi thấy ấy à, kiểu người này còn đáng ghét hơn cả kẻ trộm nữa, nên tống vào tù cho ngồi mọt gông luôn đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK