Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 421

Người như Lưu Thiên Hàn trước nay luôn ngồi trên mâm cao, là ánh trăng có ngàn vì tinh tú vây quanh, chưa bao giờ phải chịu cú đả kích lớn đến như vậy cả!

Nhưng mà, một người kiêu ngạo như anh, nếu như đã phải chịu đả kích thì sẽ tìm ra nguyên nhân, từ đó vùng dậy lần nữa.

“Nhan Nhã Tịnh, em cảm thấy về chuyện đó anh làm không tốt đúng không?”

“Chuyện đó?” Nhan Nhã Tịnh cũng chẳng ngốc, gần như ngay lập tức cô biết ngay “chuyện đó” mà Lưu Thiên Hàn nói chính là cái chuyện kia.

Nhan Nhã Tịnh lập tức đỏ mặt, sao anh Lưu lại đột nhiên hỏi về vấn đề này thế? Vấn đề tế nhị như vậy bảo cô biết trả lời ra sao đây! Cô cũng đâu thể nói rằng anh rất giỏi chuyện phòng the, bất kể là kích thước hay kỹ thuật đều rất vượt trội được.

Thấy Nhan Nhã Tịnh im lặng không nói gì, Lưu Thiên Hàn đã hoàn toàn hiểu sai câu trả lời của cô. Anh lạnh nhạt bước xuống giường: “Nhan Nhã Tịnh, em thật sự cảm thấy chuyện đó anh làm không tốt à!”

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy Lưu Thiên Hàn đang hiểu lầm cực độ rồi, tại sao anh lại nghĩ mình không ổn chuyện đó? Là ai đã cho anh ấy dũng khí để nghĩ mình không giỏi chuyện phòng the vậy!

Nếu anh không giỏi thì trên đời này còn người đàn ông nào giỏi nữa chứ!

Nhan Nhã Tịnh muốn chỉnh đốn suy nghĩ sai lầm của anh, nhưng bỗng chốc không biết nên mở lời như thế nào cho phải.

Không đợi Nhan Nhã Tịnh lên tiếng, Lưu Thiên Hàn đã tiếp tục nói: “Nhan Nhã Tịnh, em nói anh chỉ dài năm phân khiến anh rất buồn đó.”

Vừa rồi cô không hiểu năm centimet trong lời nói của anh có ý nghĩa gì. Nhưng bây giờ nghe Lưu Thiên Hàn nói như vậy, cô mới nhớ lại lúc nãy mình tám chuyện với Tô Thu Quỳnh hình như có nhắc đến năm centimet gì gì đó.

Đau á? Cho dù có đau tớ cũng ngưỡng mộ cậu, từ trước đến nay tớ chưa bao giờ được thử hai mươi phân cả.

Sướng lắm sao?

Có sướng thì mình cũng không có cơ hội! Đời tớ cùng lắm chỉ được dùng năm phân thôi!

Nhan Nhã Tịnh cố gắng hồi tưởng lại những lời mình buông ra trong lúc nấu cháo điện thoại với Tô Quỳnh Như. Hai người chỉ nói chuyện giày cao gót thôi, bây giờ nghĩ lại, cô nói những câu đó thật sự rất dễ khiến người khác hiểu lầm.

Không lẽ nào anh Lưu hiểu lầm những lời buôn dưa lê giữa cô và Tô Thu Quỳnh là đang chê anh chỉ có năm phân đấy chứ? Anh Lưu đâu thể nào chỉ dài năm phân được, ít nhất cũng phải…

Đúng là oan Thị Kính mà!

Bị Lưu Thiên Hàn hiểu nhầm như vậy, cô cũng ấm ức lắm chứ, nhưng nhớ đến hôm nay là sinh nhật của Lưu Thiên Hàn, cô quyết định không khiến anh buồn nữa.

Nhan Nhã Tịnh bước xuống giường, ôm lấy anh từ đằng sau: “Anh Lưu, thật sự em không hề nói anh chỉ năm phân đâu, lúc nãy em với Quỳnh Như chỉ nói về giày cao gót thôi.”

“Anh Lưu, thật ra…” Nhan Nhã Tịnh hắng giọng, đỏ mặt nói: “Anh Lưu, thật ra anh rất tuyệt.”

Nói câu này xong, khuôn mặt của cô đã đỏ bừng lên như sắp rỉ máu ra luôn rồi. Cả đời này cô chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày phải nói những lời ngượng ngùng như vậy với một người đàn ông.

Sau đó, cô cũng nhìn thấy khuôn mặt của anh Lưu đỏ lên!

Anh Lưu mà cũng biết đỏ mặt sao?

Trái tim cô lập tức mềm nhũn như nước, đột nhiên rất muốn rất muốn muốn đối xử tốt với anh.

Giao cả trái tim mình cho anh!

Nghĩ đến cái gì đó, cô đưa tay với lấy cái túi bên cạnh, lấy ra một hộp quà rồi đặt vào tay anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK