Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 386

Chỉ trong chớp mắt, trong đầu Trịnh Kiều đã hiện lên rất nhiều suy nghĩ. Nhưng cô ta hoàn toàn không nghĩ đến, Nhan Nhã Tịnh với Lưu Thiên Hàn mới là một đôi!

Cô ta sợ Lưu Thiên Hàn, cô ta cũng muốn đi lấy lòng Nhan Nhã Tịnh. Nhưng nghĩ tới lần trước cô ta suýt chút nữa ra đòn hiểm với Nhan Nhã Tịnh là cô ta biết mình với Nhan Nhã Tịnh không thể nào hòa thuận với nhau được. Cô ta nghiến chặt răng, chỉ có thể căng da đầu lên đối đầu với Nhan Nhã Tịnh đến cùng.

Trịnh Kiều quyết định, cô ta ngẩng đầu lên nhìn Lưu Thiên Hàn: “Không phải hiểu lầm! Anh Lưu, Nhan Nhã Tịnh phá hỏng túi xách trong tiệm rồi còn giả vờ vô tội. Cô ta gian dối lật lọng, anh không thể để cô ta lừa được!”

Nhan Nhã Tịnh biết Lưu Thiên Hàn sẽ không tin lời nói hươu nói vượn của Trịnh Kiều, nhưng cô vẫn không muốn bị người khác bôi nhọ trước mặt Lưu Thiên Hàn như vậy.

Cô quay mặt sang, vô thức giải thích với Lưu Thiên Hàn: “Em không làm hỏng túi xách trong tiệm! Trên túi xách không có vân tay của em, em có thể chứng minh bản thân trong sạch…”

Không đợi Nhan Nhã Tịnh nói xong, Lưu Thiên Hàn đã thẳng tay kéo cô vào trong lòng ngực: “Anh tin em.”

Anh tin em …

Đây chắc chắn là lời tỏ tình êm tai nhất trên đời này. Trong lòng Nhan Nhã Tịnh cảm thấy rất ấm áp, biết rõ anh rất tin tưởng cô nhưng nghe chính miệng anh nói ra như vậy, trái tim cô vẫn không khống chế được mà rung động.

Nếu không phải xung quanh có nhiều người đang vây xem mà da cô mặt lại mỏng thì cô thật sự rất muốn nhón mũi chân, hôn một cái lên má Lưu Thiên Hàn.

Nhan Nhã Tịnh ngượng ngùng liếc mắt nhìn Lưu Thiên Hàn, hay là để tối về rồi hôn anh sau vậy.

Ai ngờ, trong đầu cô vừa mới xuất hiện suy nghĩ này thì giọng nói của Lưu Thiên Hàn đã vang lên ngay trên đầu cô: “Nếu em muốn hôn anh thì cứ tự nhiên, anh không ngại đâu.”

Nhan Nhã Tịnh bỗng trợn tròn hai mắt, cô nhanh chóng nhìn xung quanh một vòng, anh Lưu lại nói mấy loại lời đó với cô trước mặt nhiều người như vậy ư?

Tuy đúng là rất ngọt ngào nhưng cũng rất xấu hổ đó.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh đỏ đến mức sắp nhỏ được cả máu, đương nhiên là cô không có can đảm hôn Lưu Thiên Hàn trước mặt nhiều người như vậy rồi. Cô lặng lẽ véo nhẹ vào lòng bàn tay anh, đầu nhỏ gần như muốn vùi luôn vào ngực mình.

Những người vây xem xung quanh còn khiếp sợ hơn cả Nhan Nhã Tịnh.

Anh Lưu vừa nói cái gì thế?

Có phải bọn họ nghe lầm rồi đúng không? Sao bọn họ lại nghe được là anh Lưu ngang nhiên tỏ tình với con gái thế? Lại còn mang theo chút vẻ trêu ghẹo cưng chiều nữa?

Đây có phải là anh Lưu ăn tươi nuốt sống, giết người không chớp mắt, được mệnh danh là Diêm La sống trong truyền thuyết của Vân Hải không vậy!

Anh Lưu thật sự yêu người con gái tên Nhan Nhã Tịnh này đến điên dại rồi!

Nghe Lưu Thiên Hàn nói như vậy, Cao Bắc Vinh không nhịn được mà đập đập thật mạnh vào ngực mình mấy cái. Cảm thấy cái thân cẩu FA này phải chịu một vạn điểm bạo kích, đừng có mà công khai ngược đãi dân FA như vậy chứ!

Mấy người Trịnh Kiều với Cao Trúc cũng kinh hãi không thôi. Vừa nãy bọn họ còn ôm chút hy vọng, cho rằng Lưu Thiên Hàn chỉ chơi chơi với Nhan Nhã Tịnh chút thôi. Nhưng bây giờ xem ra, Lưu Thiên Hàn thật sự rất để ý Nhan Nhã Tịnh!

Tại sao Nhan Nhã Tịnh lại may mắn như vậy chứ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK