CHƯƠNG 696
“Ha! Anh Chiến ngoại trừ thẹn quá hóa giận thì anh còn biết làm cái gì nữa, anh Chiến, nếu như anh còn có chút mặt mũi thì sau này đừng xuất hiện trước mặt Tô Thu Quỳnh tôi nữa. Cút đi!”
“Tô Thu Quỳnh, em dám kêu anh cút đi?”
Chiến Mục Hàng nghiến răng gào thét: “Tô Thu Quỳnh, con đàn bà này, cô có tin là tôi giết cô hay không hả!”
Nói xong, tay Chiến Mục Hàng lại dùng sức muốn bẻ gãy cổ cô.
Nhưng vào giây phút tay đặt trên cổ cô, anh ta phát hiện anh ta không nỡ giết cô.
Anh ta chỉ có thể bá đạo cúi đầu xuống hôn cô.
Nhưng môi anh ta vừa lúc chạm vào môi cô, Tô Thu Quỳnh bỗng nhiên xoay mặt qua một bên, bất giác bỗng nhiên thấy buồn nôn.
Chiến Mục Hàng tức giận đến nỗi gân xanh nổi đầy trên trán, hay lắm Tô Thu Quỳnh, hay lắm.
Cô không chỉ cảm thấy anh ta kém hơn Lâm Tiêu, mà còn bị anh ta làm cho buồn nôn.
Nhưng mà cho dù cô có chê anh ta buồn nôn thì anh ta cũng muốn chứng minh với cô rằng anh ta mạnh hơn Lâm Tiêu gấp trăm lần.
Chiến Mục Hàng thật sự muốn chứng minh thực lực chân chính của mình, để sau này người phụ nữ không biết tốt xấu đừng khinh thường anh ta nữa. Nhưng lúc này, điện thoại di động của anh ta lại vang lên như đòi mạng.
Sắc mặt Chiến Mục Hàng tái xanh, anh ta thật sự muốn biết rốt cuộc là ai không muốn sống mà lại dám gọi điện thoại cho anh ta vào lúc này.
Anh ta thấy là cuộc gọi của trợ lý, Chiến Mục Hàng lạnh lùng nghe điện thoại, giọng nói âm trầm như muốn ăn tươi nuốt sống ai.
“Có chuyện gì?”
“Không có chuyện gì thì cút đi!”
Trợ lý cao cấp ở đầu dây bên kia điện thoại không thể kiềm chế mà run rẩy cả người, đại ca ăn phải thuốc nổ hả, sao cứ như núi lửa phun trào vậy?
Anh ta rất sợ Chiến Mục Hàng nổi giận, nhưng mà ngày hôm nay chuyện mà anh ta cần phải báo cáo thực sự rất khẩn cấp, cho nên vẫn kiên trì mà nói: “Đại ca, năm năm qua, chuyện kêu em điều tra chủ mưu cho người đối phó với… với cô Tô trong nhà giam, em đã tra ra rồi.”
Chiến Mục Hàng nhìn Tô Thu Quỳnh, điểm dừng của ánh mắt anh ta vừa hay nhìn vào ngón út bị gãy mất của Tô Thu Quỳnh.
“Là ai?”
“Là… là cô An.”
“Cái gì?”
“Đại ca, người ra tay với cô Tô là cô An.” Trợ lý lấy hết can đảm mà nói tiếp: “Đại ca, thật ra mấy ngày trước em đã điều tra ra người ra tay với cô Tô là cô An, nhưng bởi vì thân phận của cô An đặc biệt, cho nên em không dám tùy tiện đưa ra kết luận, cho nên em lại tiếp tục tìm kiếm thêm một vài chứng cứ.”
“Đại ca, bây giờ đã chắc chắn không thể nghi ngờ gì nữa, kẻ sai người ra tay với cô Tô trong tù chính là cô An.”
“Cũng là… cô An đã mượn danh nghĩa của đại ca để cho người giết chết đứa nhỏ trong bụng cô Tô, ngón tay út của cô Tô cũng là do cô An đã cho người chặt đứt.”