Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 221

Giang Kiến Huy cứng đờ người ngồi trên chiếc sofa bọc da thật. Anh ta vẫn chưa hoàn hồn sau ba chữ “chị dâu Cửu” kia.

Nếu Cao Bắc Vinh nói lời này, anh ta còn có thể coi như tên đó đang đùa giỡn. Nhưng từ trước đến nay Chiến Thất không bao giờ nói đùa, cũng có nghĩa Nhã Tịnh thật sự là chị dâu Cửu?

Lẽ nào Nhan Nhã Tịnh chính là người phụ nữ đã kết hôn với Lưu Cửu vào năm năm trước ư?

Nhưng không phải Lưu Cửu cực kỳ coi thường người phụ nữ đó sao? Hơn nữa còn muốn ly hôn với cô ấy. Sao bây giờ tình cảm giữa họ lại tốt như vậy?

Rối quá!

Giang Kiến Huy cảm thấy đầu óc mình hoàn toàn rối bời. Nhưng dù rối loạn đến mức nào, anh ta vẫn hiểu rất rõ một điều.

Bản thân đã sống hai mươi bảy năm, khó khăn lắm mới thật lòng rung động trước một người con gái. Bảo anh ta từ bỏ như vậy, anh ta không làm được!

Lưu Thiên Hàn bế Nhan Nhã Tịnh ngồi vào ghế sau của xe. Chiếc xe thể thao vừa mới khởi động, cô đã giãy dụa thoát khỏi lòng anh.

Cô ngồi bên chân Lưu Thiên Hàn, chống cằm, không ngừng quan sát gương mặt tuấn tú của anh bằng đôi mắt lấp lánh ánh sao.

“Anh đẹp trai, anh nói xem, sao anh lại điển trai như vậy chứ?”

“Anh đẹp trai, anh thấy tôi thế nào? Hay là, chúng ta ghép đôi, sống cùng nhau đi nhé?”

Ánh mắt Lưu Thiên Hàn nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh thật sâu và chăm chú: “Nhan Nhã Tịnh, chính em nói đấy nhé!”

Anh vừa nói xong câu này, Nhan Nhã Tịnh lại bắt đầu lắc đầu nguầy nguậy: “Thôi vậy, đừng chung sống nữa, tôi vẫn tiếp tục bói cho anh đẹp trai nhé!”

Nhan Nhã Tịnh thò bàn tay nhỏ nhắn ra, dáng vẻ đắc ý dạt dào: “Ngừng!”

Cô ngẩng mặt lên, cười tủm tỉm ghé sát vào mặt Lưu Thiên Hàn: “Anh đẹp trai, tôi bói ra một chuyện rất quan trọng. Có lẽ, tôi phải tiết lộ thiên cơ rồi!”

“Chuyện gì?” Anh cực kỳ kiên nhẫn nhìn cô rồi hỏi.

Nhan Nhã Tịnh cong khóe môi lên với Lưu Thiên Hàn, dáng vẻ thâm sâu khó đoán. Cô đè thấp giọng, ghé sát bên tai anh rồi khẽ nói: “Anh đẹp trai, tôi bói ra anh là đàn ông!”

Lưu Thiên Hàn cạn lời. Anh có phải là đàn ông hay không, còn cần cô bói à?

Cao Bắc Vinh phụt cười thành tiếng: “Chị dâu Cửu, chị giỏi thật đấy! Chuyện khó đoán như vậy mà chị vẫn có thể bói ra. Chị dâu Cửu, hay là chị cũng bói giúp tôi một quẻ nhé? Xem tôi là nam hay nữ?”

Cao Bắc Vinh nói xong câu này mới thấy hối hận. Vừa nãy ở trong phòng VIP, Nhan Nhã Tịnh chê Giang Kiến Huy xấu nên không xem bói cho anh ta. Lẽ nào chị dâu Cửu cũng chê mình xấu?

Thế thì anh ta mất mặt chết mất!

Mặc dù… anh ta đã quen bị mất mặt rồi!

Cao Bắc Vinh đang định nói “thôi bỏ đi, chị dâu Cửu, chị đừng bói cho tôi nữa” thì đã nghe thấy Nhan Nhã Tịnh cười đáp: “Được chứ, tôi bói thử giúp anh.”

Cao Bắc Vinh hơi sốc, xem ra, anh ta cũng không xấu.

Nhan Nhã Tịnh cực kỳ nghiêm túc bấm đốt ngón tay tính toán. Đột nhiên, cô khổ sở nhăn nhó mặt mày: “Mệnh số của anh hơi đặc biệt.”

“Đặc biệt thế nào?” Cao Bắc Vinh không khỏi cất tiếng hỏi.

Lẽ nào chị dâu Cửu bói ra anh ta là thiên tài xuất chúng, đấng anh hào ngàn năm có một?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK