CHƯƠNG 210
Nhan Nhã Tịnh, Nhan Nhã Tịnh, rõ ràng chính là kế hoạch không một sai sót, Nhan Nhã Tịnh vậy mà còn có thể toàn thân rút lui, chuyện này khiến cô ta làm sao mà cam tâm!
Nhan Nhã Tịnh, lần này coi như mày may mắn. Nhưng cuộc đời còn dài, mày còn có thể luôn gặp may sao?!
Rồi sẽ có một ngày, mày sẽ chết ở trong tay Nhan Vũ Trúc tao, sẽ không trở mình được nữa!
Nhan Nhã Tịnh không có uống ly nước ép xoài bỏ thêm thứ đó.
Bùi Ninh Hinh thêm thứ đó vào trong nước ép xoài, sốt sắng chờ Nhan Nhã Tịnh xấu mặt, đợi cô vạn kiếp bất phục.
Lại không biết Nhan Nhã Tịnh dị ứng với xoài, cô trước giờ đều không uống nước ép xoài.
Sau khi Nhan Nhã Tịnh nhận ly nước ép xoài mà phục vụ đưa tới, vừa ngửi là nước ép xoài thì vội đổi lại, tự mình cầm một ly cam.
Lúc đó, trong đại sảnh đông người qua lại, động tác của Nhan Nhã Tịnh lại nhanh, đám người Nhan Vũ Trúc không có chú ý tới việc ly nước hoa quả đã bị Nhan Nhã Tịnh đổi.
Sau khi Nhan Nhã Tịnh đến phòng, Ngô Long dùng lực túm lấy cổ tay của cô, Nhan Nhã Tịnh lúc đó đã cực kỳ phòng bị.
Cô vừa muốn đạp Ngô Long ra thì Bùi Ninh Hinh dùng lực đẩy lưng của cô, cơ thể của cô chợt lảo đảo, suýt nữa ngã ra sàn.
May mà thân thủ của cô linh hoạt, cô nhanh chóng ổn định cơ thể của mình, rồi quật người Ngô Long lại.
Ngô Long lúc đó buộc phải có được, căn bản không có ngờ Nhan Nhã Tịnh còn có sức phản kích, nhân lúc Ngô Long ngã ra sàn, Nhan Nhã Tịnh rảo bước lao ra ngoài phòng.
Bùi Ninh Hinh cũng không ngờ Nhan Nhã Tịnh còn có thể phản kháng, cô ta đương nhiên không cam tâm để Nhan Nhã Tịnh rời đi như vậy, cô ta nhanh chóng kéo quần áo của Nhan Nhã Tịnh lại, muốn lôi Nhan Nhã Tịnh lại, ai ngờ, Ngô Long vậy mà túm lấy vai của cô ta.
Bùi Ninh Hinh ý thức được nguy hiểm, hét lên: “Cứu mạng!”
Lời này của cô ta vừa cất lên, tay của Ngô Long bỗng dùng sức, ghì mạnh cô ta ở trên bàn bên cạnh.
Cũng không có đường quay đầu nữa.
Nhan Nhã Tịnh nhìn thấy bộ dạng phát điên đó của Ngô Long thì cũng bị dọa cho không nhẹ, đầu óc của cô nhanh chóng vận chuyển, cô biết, tất cả chuyện này đều là do đám người Nhan Vũ Trúc, Bùi Ninh Hinh thiết kế, nếu tối nay không phải cô phản ứng nhanh chóng thì người bị Ngô Long hành hạ chính là cô.
Cô không phải thánh mẫu, đám người Bùi Ninh Hinh hại cô như vậy, cô vẫn sẽ lấy ơn báo oán.
Cho nên, cô quả quyết lựa chọn, mặc kệ sống chết của Bùi Ninh Hinh.
Ác giả ác báo, Bùi Ninh Hinh, đáng đời!
Nhan Nhã Tịnh không có tâm trạng ở đây thưởng thức cảnh thê thảm của Bùi Ninh Hinh, cô lặng lẽ xuống tầng, nghe nói sợi dây chuyền đó vừa rồi đã được phú hào thần bí đặt trước, Nhan Nhã Tịnh cũng không cần thiết tiếp tục ở lại nơi này nữa.
Cổ họng của Nhan Nhã Tịnh rất khát, cô thuận tay cầm một ly nước hoa quả trông rất đẹp, uống hết một hơi.
Vừa ngẩng mặt thì vừa hay chạm vào một đôi mắt đào hoa không ngừng phóng điện với cô: “Bác sĩ Nhan, đây là Dạ Sắc Mê Ly mà tôi đặc biệt kêu người pha chế cho cô, như thế nào, có ngon không?”