Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 85

Tô Thái An nắm cổ tay của Nhan Nhã Tịnh, kéo cô trở về: “Tối hôm nay tốt nhất là ngoan ngoãn theo tôi. Nếu không, tôi sẽ kể hết mọi chuyện tốt năm đó của cô cho Lưu Thiên Hàn nghe! Nhan Nhã Tịnh, hiện giờ cô kiêu ngạo chỉ vì ỷ có Lưu Thiên Hàn chống lưng thôi. Tôi thì muốn xem thử, nếu anh ta biết cô từng qua lại với tôi thì anh ta có còn muốn cô nữa không!”

“Tô Thái An, người không cần mặt mũi chính là anh! Buông tôi ra ngay! Nếu không tôi sẽ gọi điện báo cảnh sát!”

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy Tô Thái An đúng là càn quấy vô lý, cô không muốn tốn thời gian với anh ta nữa, cô lấy điện thoại ra, chuẩn bị gọi điện cho bảo vệ chung cư.

Tô Thái An từng tập Taekwondo, tay chân mạnh hơn cô, cô mà lấy cứng đối cứng cùng anh ta thì chắc chắn không phải đối thủ, Nhan Nhã Tịnh chỉ có thể xin giúp đỡ từ bên ngoài!

“Bộp!”

Một tay Tô Thái An hất tung điện thoại Nhan Nhã Tịnh rơi xuống đất, anh ta nghiến chặt răng, trong mắt mang theo sự uy hiếp: “Nhan Nhã Tịnh, tôi cho cô thêm một cơ hội cuối cùng, ngoan ngoãn đi theo tôi, nếu không, tôi sẽ khiến cô thân bại danh liệt!”

“Anh nằm mơ đi nhé Tô Thái An!” Nhan Nhã Tịnh giơ túi xách lên đập bất chấp lên người Tô Thái An.

Khoảng thời gian cô và Tô Thái An ở bên nhau, anh ta luôn dịu dàng quan tâm cô, nhìn thấy dáng vẻ dữ tợn này của anh ta mà lòng cô cảm thấy bỡ ngỡ.

Tô Thái An thích làm chó dại nhưng cô thì không thích bị chó dại cắn!

Sức của Nhan Nhã Tịnh quá chênh lệch so với Tô Thái An, lại thêm bị anh ta giữ chặt cổ tay, làm cô đau đớn, nhất thời chẳng thể hất ra.

Nhan Nhã Tịnh hít một hơi thật sâu, thoát không nổi thì cô cũng không cần uổng phí sức lực, cô định chờ cơ hội thích hợp sẽ cho Tô Thái An một kích.

Trông thấy Nhan Nhã Tịnh đường hoàng đứng im, không giãy giụa nữa, cuối cùng sắc mặt Tô Thái An cũng sáng sủa hơn.

Mắt anh ta nheo lại, nhìn chằm chằm mặt cô với ánh mắt đê tiện: “Gương mặt này đúng là xinh đẹp thật, quả thật là thứ khiến cho đàn ông thần hồn điên đảo! Nhan Nhã Tịn, cô nói xem, rõ ràng bản thân cô bẩn thỉu như thế mà lại giả vờ ngây thơ trước mặt tôi, đóng kịch nhiều năm như thế, chẳng lẽ cô không mệt à?”

Tô Thái An ghì chặt cằm Nhan Nhã Tịnh, bắt cô nhìn thẳng vào mình, ánh mắt anh ta dần trở nên u ám: “Nhan Nhã Tịnh, cô phản bội tôi, xoay tôi như chong chóng, có phải cô cảm thấy có cảm giác thành công lắm không? Nói!”

“Đúng, rất có cảm giác thành công. Thành tựu lớn nhất đời tôi chính là chia tay với anh! Nếu không, chẳng lẽ tôi phải chịu cảnh bị anh làm cho mắc ói suốt nhiều năm chắc!”

Trong mắt Nhan Nhã Tịnh đầy vẻ mỉa mai, đâm thẳng vào tầm nhìn khiến Tô Thái An không khỏi nheo mắt lại. Anh ta hận vô cùng, người phụ nữ đẹp như vậy, từ nhỏ đã chạy theo bên cạnh anh ta, nhưng lại bị kẻ khác thưởng thức trước.

Anh ta phải đòi lại gấp bội!

Cảm giác bị người khác sỉ nhục làm Tô Thái An sụp đổ, gần như nổi điên lên, tay siết chặt lại như muốn bóp nát cằm Nhan Nhã Tịnh.

Tô Thái An đưa mặt vào gần khiến Nhan Nhã Tịnh ghê tởm, cô siết chặt nắm đấm, dồn đủ lực, cong chân lên, đầu gối húc lên người anh ta.

Tô Thái An đau đến nỗi trán ứa mồ hôi lạnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK