Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 413

Ai ngờ, Nhan Nhã Tịnh nắm lấy áo vest hồng của anh ta, ăn không nói có: “Tôi không thích ẻo lả…”

Ẻo lả?

Ngực Hách Trung Văn bị đâm một kiếm thật mạnh, anh ta đấm thùm thụp vào ngực: “Chị đại, tôi không hề ẻo lả, tôi cực kỳ chuẩn men, là trai đẹp, em có thể chòng ghẹo tôi mà.”

“Chòng ghẹo…”

Nhan Nhã Tịnh còn chưa nói xong, một giọng nói lạnh như băng đã truyền tới: “Nhan Nhã Tịnh, em muốn chòng ghẹo ai?”

Lúc này đầu óc của Nhan Nhã Tịnh hơi rối loạn, thế nhưng khi nghe thấy giọng nói lạnh lùng này, cô vẫn nhạy bén ý thức được nguy hiểm.

Cô nhanh trí nở nụ cười lấy lòng Lưu Thiên Hàn: “Anh đẹp trai này, tất nhiên là chòng ghẹo anh rồi! Em chỉ hứng thú với trai đẹp thôi, anh đẹp trai như vậy, em không ghẹo anh thì còn ghẹo ai được chứ!”

Nhan Nhã Tịnh liếc nhìn Hách Trung Văn, lập tức tỏ ra chán ghét, xoay mặt đi nhìn Lưu Thiên Hàn đầy háo sắc.

Đàn ông lại đi mặc quần áo màu hồng, mù mắt mất thôi, vẫn là anh chàng mặc cả cây đen trước mặt này đẹp trai hơn.

Đúng, rất đẹp trai, đẹp trai đến mức cô sắp chảy nước miếng luôn rồi.

Nhan Nhã Tịnh lảo đảo đứng dậy, nhào vào người Lưu Thiên Hàn, gương mặt đầy vẻ mê trai, nói: “Anh đẹp trai, em bói cho anh một quẻ có được không?”

Nghe thấy giọng nói của Nhan Nhã Tịnh, Hách Trung Văn khóc không ra nước mắt. Hóa ra chị đại uống rượu say thật sự thích xem bói cho người ta, lại còn thích chòng ghẹo người khác. Đáng tiếc là người mà cô muốn chòng ghẹo còn bị chia thành nhiều loại.

Hách Trung Văn không cam lòng, anh ta kéo cổ tay Nhan Nhã Tịnh lại: “Chị đại, chị đã đồng ý với tôi tối hôm nay sẽ chòng ghẹo tôi mà!”

Lưu Thiên Hàn nheo mắt nguy hiểm, cô gái nhỏ này, không ngờ cô lại dám đồng ý làm loại chuyện này với Hách Trung Văn?

Cô uống say sẽ biến thành dáng vẻ này, thế mà còn dám uống rượu với đàn ông?

Anh nên bẻ gãy chân cô mới phải!

Lưu Thiên Hàn bực tức nghĩ, nếu Nhan Nhã Tịnh có gan chơi đùa Hách Trung Văn ngay trước mặt anh, đêm nay anh sẽ đánh cho mông cô nở hoa.

Ai ngờ, Hách Trung Văn vừa dứt lời, Nhan Nhã Tịnh đã ghét bỏ hất tay anh ta ra.

“Đồ ẻo lả này, cậu muốn ăn vạ đấy à? Mắt tôi đâu bị tật, không trêu trai đẹp lại đi chòng ghẹo cậu?”

Nói xong, Nhan Nhã Tịnh lập tức ôm lấy cánh tay Lưu Thiên Hàn, nịnh nọt nói: “Anh đẹp trai, em bói cho anh một quẻ được không? Miễn phí, không lấy tiền, không lừa già dối trẻ đâu! Em xem bói rất chuẩn, đảm bảo anh vừa xem sẽ nghiện!”

Thấy Nhan Nhã Tịnh biết điều như vậy, khóe môi Lưu Thiên Hàn bất giác cong lên.

Coi như cô gái nhỏ này vẫn còn chưa ngứa đòn, uống rượu say vẫn biết mình nên trêu ghẹo ai.

Tâm trạng Lưu Thiên Hàn rất tốt, tay anh dồn sức bế bổng Nhan Nhã Tịnh lên: “Muốn xem bói cho anh à? Chúng ta trở về rồi xem!”

Không chỉ xem bói mà còn tính sổ nữa!

Mặc dù vừa rồi biểu hiện của cô khá tốt, nhưng cô đã phạm phải một lỗi lầm lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK