Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 504

Tô Thu Quỳnh thật sự không phát sinh quan hệ với Lâm Tiêu, nhưng mà cô đang cược, cô cược cô nói như vậy, Chiến Mục Hàng sẽ chán ghét buông cô ra.

Quả thật, nghe Tô Thu Quỳnh nói như vậy, Chiến Mục Hàng hung hăng thả cô ra.

Tô Thu Quỳnh vịn cửa ổn định cơ thể, tránh cho ngã nhào xuống đất, làm con của cô bị thương.

Tô Thu Quỳnh lạnh như băng và cảnh giác liếc nhìn Chiến Mục Hàng, cô chẳng quan tâm chỉnh lại quần áo của mình, cô cố hết sức mở cửa phòng ra, xông ra bên ngoài.

Bây giờ, quần áo của cô không chỉnh tề, cô đương nhiên không thế cứ như vậy đi ra ngoài, cô vội vội vàng vàng đưa tay, bắt đầu kéo váy của mình xuống.

Tay của cô vừa đặt trên váy, âm thanh gắt gỏng của Chiến Mục Hàng vang lên sau lưng cô: “Tô Thu Quỳnh, cô cái người phụ nữ này, cô thật đúng là không biết xấu hổ đúng không?”

Mặc thành như vậy ra khỏi phòng vệ sinh nam, khách qua lại của Lam Điều nhiều như vậy, người phụ nữ này, chính là quyết tâm muốn bị người ta nhìn thấy phải không?!

Cô không biết xấu hổ, Chiến Mục Hàng anh ta còn không biết cất cái mặt này vào đâu!

“Chiến Mục Hàng, anh là cái gì của tôi? Tôi có mất mặt hay không, liên quan gì đến anh!”

Trong lòng Tô Thu Quỳnh vô cùng loạn, nhưng mà cô kiêu ngạo, sự kiêu ngạo của cô làm cô không cúi đầu với Chiến Mục Hàng, cô cười lạnh nói.

“Tô Thu Quỳnh, được, cô lợi hại! Xem như cô lợi hại!”

Chiến Mục Hàng tức giận đến cả mặt vặn vẹo đến thay đổi hình dạng, anh ta một tay đè lại bả vai Tô Thu Quỳnh, anh ta muốn nói gì đó, nhưng anh ta bị người phụ nữ này làm tức quá rồi, trong thời gian ngắn, không tìm được giọng nói của mình.

Lúc bàn tay lớn của Chiến Mục Hàng chạm vào bả vai cô, cả người Tô Thu Quỳnh, lập tức căng thẳng lên.

Vừa rồi, cô cho rằng Chiến Mục Hàng đã không có ý chạm vào cô nữa, anh ta không phải đổi ý chứ?

“Chiến Mục Hàng, anh nhanh thả tôi ra!”

Nghĩ đến Chiến Mục Hàng thật sự muốn gì đó với cô ở cái nơi này, Tô Thu Quỳnh lại không thể giữ tỉnh lại: “Anh đừng chạm vào tôi! Thả tôi ra! Nhanh thả tôi ra!”

“Tô Thu Quỳnh, cô mẹ nó câm miệng cho tôi!”

Chiến Mục Hàng thô lỗ kìm hãm cổ tay Tô Thu Quỳnh, lập tức nhanh chóng giúp cô chỉnh lại áo quần trên người.

Anh cho dù hận không thể bóp chết người phụ nữ Tô Thu Quỳnh này, anh cũng sẽ không để cô đi ra ngoài như vậy, cho đàn ông toàn thế giới nhìn.

Tô Thu Quỳnh sững sờ, cô thế nào cũng không ngờ được, Chiến Mục Hàng bắt lấy bả vai cô, là vì giúp cô chỉnh lại quần áo.

Cái này hình như, không phù hợp với tác phong của Chiến Mục Hàng.

Nhưng mà, Chiến Mục Hàng thích làm gì, liên quan gì đến cô chứ!

Bây giờ cô, chỉ muốn chạy khỏi tên biến thái này xa xa chút, đời này cũng đừng gặp lại.

Sau khi quần áo được chỉnh lại đàng hoàng, Tô Thu Quỳnh nhanh chóng lùi bước về sau, giữ vững khoảng cách an toàn với Chiến Mục Hàng.

Vốn là, Chiến Mục Hàng đã tức giận đến hỏng mất rồi, thấy Tô Thu Quỳnh phòng bị mình như vậy, anh ta lại càng tức đến điên lên.

“Tô Thu Quỳnh, cô lăn đến đây cho tôi!” Chiến Mục Hàng gắt gỏng ra lệnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK