Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 248

Biên kịch vàng Hỉ Bảo ở bên cạnh hóng hớt chuyện cũng kịp thời góp vui: “Dương Mai, hay là tôi nhường vị trí biên kịch của bộ phim này cho cô nhé?”

Nghe Hỉ Bảo nói, những người vây xem không khỏi cười ầm lên.

Dương Mai tức giận đến nỗi mặt mũi sung huyết thành màu gan lợn, cô ta căm hận nhìn Nhan Nhã Tịnh đăm đăm: “Nhan Nhã Tịnh, mày…”

Dương Mai muốn cay nghiệt mắng Nhan Nhã Tịnh một trận, tốt nhất là mắng đến nỗi Nhan Nhã Tịnh không thể ngẩng đầu lên được. Nhưng bây giờ cô ta hơi bí từ, thật sự không biết phải mắng Nhan Nhã Tịnh như thế nào.

Dương Mai muốn tìm Nhan Vũ Trúc thương lượng đối sách, nhưng cô ta vừa duỗi chân ra đã bị Phó Thạnh kéo trở lại.

Phó Thạnh nịnh bợ nhìn Hách Trung Văn: “Dương Mai, cô còn chưa xin lỗi bác sĩ Nhan đâu!”

“Tôi không sai, tại sao tôi phải xin lỗi?”

“Không nhận sai cũng được.” Hách Trung Văn cúi đầu, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bàn tay của Dương Mai: “Cô dùng cái tay này đánh chị đại à?”

Đối diện với vẻ lạnh lẽo trong mắt Hách Trung Văn, lồng ngực Dương Mai phập phồng bất an: “Anh Hách, anh… anh muốn làm gì?” Nói rồi, cô ta không nhịn được rụt tay về sau.

“Tôi cũng không muốn làm ra chuyện gì kinh thiên động địa, tôi chỉ muốn chặt tay cô thôi!”

Hách Trung Văn khựng lại một nhịp, sau đó nói tiếp: “Ai bắt nạt chị đại, tôi đều sẽ đòi lại gấp trăm gấp nghìn lần. Tôi cho cô hai lựa chọn, chặt cái tay mà cô đã đánh chị đại, hoặc là cô tát mình một trăm cái, coi như nhận lỗi với chị đại!”

“Cái gì? Anh bảo em tự tát mình một trăm cái?” Dương Mai không kiềm chế được kinh ngạc thốt lên, cô ta ra sức lắc đầu: “Không, anh không thể đối xử với em như vậy được!”

“Ừ, tôi nói rồi, không đánh cũng được.” Hách Trung Văn thoải mái cười một tiếng, sự tàn nhẫn trong mắt anh ta khiến Dương Mai bất giác rùng mình: “Chẳng qua là, cô không gánh nổi hậu quả đâu!”

Cơ thể Dương Mai lảo đảo, suýt chút nữa đã ngã xuống đất.

Lúc nãy cô ta chỉ mải xả hết cơn giận trong lòng mình, cũng quên suy nghĩ kỹ xem nếu đắc tội với nhà họ Hách thì sẽ có kết cục như thế nào. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Một năm trước, có một ngôi sao nữ tuyến một đang hot muốn quyến rũ ba của Hách Trung Văn, chọc giận Lưu Diễm Mai. Từ đó về sau, cô ta không còn thấy sao nữ kia trong giới nữa, như thể đã bốc hơi khỏi thế gian. Ngay cả chó săn cao cấp nhất cũng không đào được bất kỳ tin tức nào liên quan đến cô ta.

Bốc hơi khỏi thế gian…

Người Dương Mai run lên. Cô ta có một dự cảm, nếu cô ta dám chọc Hách Trung Văn nổi cáu, vậy thì đó cũng sẽ là kết cục của cô ta.

Dương Mai cúi đầu xuống, cô ta im lặng hồi lâu, cuối cùng cũng đưa ra quyết định.

Cô ta nâng tay lên, một bàn tay lập tức tát mạnh vào mặt mình: “Bác sĩ Nhan, tôi sai rồi, tôi xin lỗi cô.”

Nhan Nhã Tịnh hờ hững liếc nhìn Dương Mai: “Biết sai rồi thì tiếp tục đánh đi!”

Nhan Nhã Tịnh ghét nhất là kiểu thánh mẫu sen trắng gì đấy. Có một số người, đáng đánh thì phải đánh, bạn rộng lượng với cô ta, cô ta cũng sẽ không biết ơn bạn mà chỉ xem bạn là loại dễ bắt nạt, ngày càng tồi tệ hơn.

Dù sao thì Dương Mai và Nhan Vũ Trúc cũng là người chung một chiến tuyến. Cô cũng đã gây thù chuốc oán với bọn họ từ lâu rồi, dù cô có làm gì, bọn họ cũng sẽ trăm phương nghìn kế khiến cô không ngóc đầu lên được. Cô cần gì phải nhượng bộ hết lần này đến lần khác?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK