CHƯƠNG 695
“Tô Thu Quỳnh, ai cho em nấu cơm cho Lâm Tiêu! Em vì lấy lòng Lâm Tiêu thật sự cái gì cũng có thể làm! Tô Thu Quỳnh, em sao lại…”
“Chiến Mục Hàng, anh muốn nói tôi đê tiện có phải không?” Không đợi Chiến Mục Hàng nói hết, Tô Thu Quỳnh cắt ngang lời của anh: “Chiến Mục Hàng, tôi có đệ tiện hơn nữa cũng không đê tiện bằng anh! Ít nhất tôi sẽ không biết người khác ghét tôi, tôi còn quấn lấy!”
“Tô Thu Quỳnh, em!” Hai mắt của Chiến Mục Hàng đỏ ngầu, anh cũng không biết mình bị làm sao, anh vốn là muốn nói chuyện đàng hoàng với Tô Thu Quỳnh, nhưng ở trước mặt cô, anh hở một tí là muốn phát nổ.
“Tô Thu Quỳnh, em vừa bị tôi làm xong thì vội đi lấy lòng Lâm Tiêu, em thật bẩn!” Chiến Mục Hàng bỗng ấn Tô Thu Quỳnh vào tường: “Em nói xem, để Lâm Tiêu tận mắt nhìn thấy em phóng đãng ở dưới người của tôi, cậu ta liệu có coi em thành rác mà vứt đi không?!”
Tô Thu Quỳnh bàng hoàng nhớ đến tất cả mọi chuyện xảy ra trong tiệm áo cưới ngày hôm nay, thân thể liền run rẩy không thôi.
Cô đã mất mặt không thể ngóc đầu lên nỗi ở cửa hàng áo cưới, nếu như bây giờ cô lại bị Chiến Mục Hàng hành hung ở đây, bị người ngồi trong phòng khách thưởng thức, cô sẽ sống không bằng chết.
Tô Thu Quỳnh vô cùng hối hận, nếu như lúc nãy cô nghe điện thoại ngoài chung cư của Lâm Tiêu thì hay biết mấy, ít nhất là nếu như ở đó, cho dù Chiến Mục Hàng có muốn bắt nạt cô, cô chỉ cần kêu to một tiếng cứu mạng thì Nhan Nhã Tịnh và Lâm Tiêu còn có thể lao ra giúp cô kéo tên chó dại Chiến Mục Hàng này đi chỗ khác.
Nhưng mà bây giờ, cô đang đứng trong hành lang.
Lối thoát hiểm trên hành lang đã bị Chiến Mục Hàng đóng lại, cộng thêm hành lang cách chung cư của Lâm Tiêu hơi xa, cho dù cô có lớn tiếng kêu cứu, e rằng bọn người Nhan Nhã Tịnh cũng không nghe thấy.
Mà điện thoại di động của cô đã bị Chiến Mục Hàng giật lấy.
Tô Thu Quỳnh cứng đờ người, nhưng khóe môi vẫn treo một nụ cười nhạt.
“Chiến Mục Hàng, anh thật sự xem mình giống như lợn giống, bất cứ lúc nào cũng không thể khống chế nổi mình. Anh nói xem, nếu như An Tình nhìn thấy chúng ta làm ở đây, có khi nào cô ta sẽ tức giận đến nỗi nhảy lầu không hả?”
Tô Thu Quỳnh lại cười một cách tà mị: “Chiến Mục Hàng, anh nói xem, rốt cuộc là anh cứ quấn lấy tôi để làm cái gì vậy? Chính là vì để chứng minh anh kém hơn Lâm Tiêu hả?”
“Chiến Mục Hàng, sau này anh đừng đi theo tôi nữa, tôi nói thật cho anh biết, cho dù ở phương diện nào đi nữa, anh cũng không có cách nào so sánh với Lâm Tiêu đâu.”
“Tô Thu Quỳnh!”
Chiến Mục Hàng thô lỗ đè chặt vai Tô Thu Quỳnh, sức lực của anh ta lớn như thế, gần như muốn bóp nát bả vai Tô Thu Quỳnh.
Bây giờ anh ta tức giận không biết nói gì với Tô Thu Quỳnh mới đúng, người phụ nữ không biết tốt xấu này, thế mà lại nói anh ta không thể so sánh với Lâm Tiêu à?
“Sao vậy, tôi ăn ngay nói thẳng thôi, anh Chiến tức giận làm gì chứ?”
Bả vai Tô Thu Quỳnh vô cùng đau, nụ cười bên khóe môi không khỏi gượng gạo: “Nhưng mà cảm giác anh Chiến mang đến cho tôi chính là như thế mà, chẳng lẽ anh còn muốn ép buộc tôi nói dối à?”
“Tô Thu Quỳnh.” Chiến Mục Hàng lại hét to một tiếng.
Anh ta kém Lâm Tiêu chỗ nào chứ?
Tô Thu Quỳnh chết tiệt này, đúng là có mắt như mù.
“Sao vậy, thẹn quá hóa giận hả?”