CHƯƠNG 75
Sau khi Cố Bắc Vinh lên xe, nghĩ tới đơn thoả thuận ly hôn của Lưu Thiên Hàn mà anh ấy vẫn chưa thưởng thức, thế là bèn cầm túi tài liệu, lấy tờ thoả thuận ly hôn ra.
Tay trắng rời đi.
Nhìn mấy dòng chữ to này, Cố Bắc Vinh yên lặng cảm thán, Lưu Cửu đúng là quá tàn nhẫn với chị dâu Cửu, đúng là không phải người! Bắt nạt con gái nhà người ta quá đáng!
Có điều ấy mà, cuộc hôn nhân này vẫn còn đó, nếu có thể gương vỡ lại lành thì câu “tay trắng rời đi” này không có tác dụng nữa rồi.
Cố Bắc Vinh tiếp tục nhìn xuống dưới, khi thấy rõ ràng dòng ký tên bên dưới, Cố Bắc Vinh kinh ngạc nến nỗi cộc đầu vào cửa sổ xe.
Nhan Nhã Tịnh!
Không ngờ chị dâu Cửu lại là Nhan Nhã Tịnh!
Để đề phòng trùng tên, Cố Bắc Vinh vội vàng cho người điều tra tin tức thân phận của Nhan Nhã Tịnh này, Nhan Nhã Tịnh này quả nhiên là bác sĩ Nhan mà anh ấy quen biết!
Cố Bắc Vinh lấy điện thoại ra, cấp tốc gọi cho Lưu Thiên Hàn: “Lưu Cửu, cậu biết chị dâu Cửu là ai không?”
“Liên quan gì đến tôi!”
Nói xong câu này, Lưu Thiên Hàn thẳng thừng tắt máy.
Anh thấy người phụ nữ ham mê hư vinh kia là ai không hề quan trọng. Dẫu sao từ nay về sau, bọn họ đã không còn bất kì quan hệ nào nữa. Hoặc cũng có thể nói, từ đầu đến cuối, anh chưa bao giờ cảm thấy giữa bọn họ mối quan hệ gì.
Thế nhưng kẻ tham lam quá mức sẽ phải trả giá đắt. Xưa nay anh nào phải hạng người lương thiện, càng không phải nhà từ thiện. cho dù tiền của anh tiêu mấy đời không hết thì cũng không có nghĩa là anh sẽ để một người phụ nữ ất ơ xem mình như máy rút tiền.
Tối ngày mai, sự trơ tráo và tham lam sẽ khiến cô ta muôn kiếp không thể quay đầu!
“Này! Lưu Cửu!”
Cố Bắc Vinh giận quá hóa cười, cái tên Lưu Cửu này, không ngờ lại dám cúp điện thoại của anh ta!
“Á! Á!”
Cố Bắc Vinh tiện tay vứt điện thoại sang một bên, không phải anh ta cố tình giấu Lưu Cửu mà chính anh không muốn nghe nhá!
Nhưng mà, anh ta quả thật rất mong đợi vẻ mặt khi Lưu Cửu nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh vào tối mai đấy.
Ngày trước anh ủng hộ việc Lưu Cửu cố gắng giữ khoảng cách với Nhan Nhã Tịnh. Dẫu sao thì anh cũng biết Lưu Cửu vô cùng quan tâm Hách Trung Văn và Lưu Diễm Mai. Nhưng hiện giờ Cố Bắc Vinh đã biết Nhan Nhã Tịnh là vợ chính thức của Lưu Cửu, anh kiên quyết ủng hộ hai người ở bên nhau.
Lưu Cửu thích vợ của mình là chuyện quá đỗi bình thường, dựa vào đâu mà phải chắp tay dâng tặng vợ mình cho kẻ khác chứ?
Cố Bắc Vinh ngẫm nghĩ rồi lại cầm điện thoại lên, bấm một dãy số: “Ừm, chuẩn bị ít đồ tốt cho tôi! Mạnh mạnh một chút! Ừ, loại kia được đó! Sáng sớm mai đưa qua chỗ tôi!”
Cúp máy, Cố Bắc Vinh cười y hệt mèo ăn vụng cá. Anh biết Lưu Cửu có tình cảm với Nhan Nhã Tịnh nhưng vì tránh để xảy ra sơ sót, anh vẫn phải chuẩn bị chút thứ hay ho cho anh!
Nghĩ đến việc cuối cùng Lưu Cửu cũng có thể kết thúc kiếp sống cấm dục khổ cực, Cố Bắc Vinh cười như lên cơn động kinh. Ừm, vì tạo phúc cho người anh em mà anh phải vắt hết óc, lo lắng đủ điều, chính anh cũng tự thấy cảm động đây.