Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 486

Tâm hồn nhỏ bé của dân FA lại chịu bạo kích mấy chục nghìn điểm.

Cao Bắc Vinh chua xót nghĩ, anh tat có nên ở trên mạng mua một bạn gái bơm hơi không nhỏ? Bạn gái bơm hơi nghe thì không hay lắm, nhưng cũng miễn cưỡng tính là bạn gái…

Về tới phòng, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt đẹp trai của Lưu Thiên Hàn, hai mắt của Nhan Nhã Tịnh lại không tự chủ mà ươn ướt.

Giấc mơ này thật sự rất chân thực, giống như anh Lưu ở bên cạnh cô.

Nhưng bất luận giấc mơ có chân thực hơn nữa, nó cũng chỉ là giấc mơ.

Muốn gần mà không thể gần được, không thể bắt được.

Trong hiện thực, cô mãi mãi mất đi vòng ôm ấm áp của anh Lưu, cô chỉ có thể tham lam một lúc ở trong giấc mơ này.

Nhan Nhã Tịnh cũng không muốn tiếp tục đè nén ý nghĩ của mình với anh Lưu, cô đưa ra tay, ôm cổ của Lưu Thiên Hàn.

Rất muốn hai người như cây liền cành, hợp hai làm một!

Nếu cơ thể của hai người thật sự có thể dung hòa lại với nhau, vậy thì tốt rồi, sống thì cùng sống, chết thì cùng chết, cũng không cần để lại người bạn đời với nỗi cơ đơn dường như vô cùng vô tận.

“Anh Lưu, em thật sự rất thích anh, anh đừng rời xe em có được không?”

Nghe thấy giọng nói lo được lo mất của cô, trong lòng anh đau lắm, anh dùng sức ôm cô vào lòng, để cô cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của anh: “Nhan Nhã Tịnh, anh sẽ không rời xa em! Trừ phi anh chết!”

Chết…

Lại là chết!

Cô không muốn nghe thấy từ này nữa, chính từ này khiến cô không thể sống tới bạc đầu với anh Lưu.

Nhan Nhã Tịnh sợ Lưu Thiên Hàn sẽ nói ra từ này nữa, cô trực tiếp chặn miệng của anh lại.

Hậu di chứng của việc uống say là đau đầu.

Khi Nhan Nhã Tịnh tỉnh lại thì đã trưa ngày hôm sau, đầu cô đau như nứt ra, toàn thân trên dưới càng đau tới mức giống như bị người khác đánh mạnh một trận.

Nhan Nhã Tịnh dùng sức xoa huyệt hái dương, ý thức từng chút trở nên tỉnh táo.

Tối hôm qua, rõ ràng là một đêm bình thường như vậy, nhưng vì xảy ra quá nhiều chuyện, cô như trải qua một đời người dài đằng đẵng.

Nhan Nhã Tịnh nằm trên giường, cố gắng nhớ lại mọi chuyện xảy ra tối qua.

Tối qua cô uống say rồi, cô đã đánh Nhan Vũ Trúc.

Nhan Vũ Trúc còn bị Phùng Phàm và bạn thân của bà ta đánh một trận, trên mạng xuất hiện một lượt tin tức xấu của Nhan Vũ Trúc, đoán chắc Nhan Vũ Trúc đã hoàn toàn không thể trở mình được rồi.

Sau đó, Hách Trung Văn đưa cô rời khỏi Lam Điều, cô hình như mơ một giấc mơ rất ấm áp, cô mơ thấy anh Lưu rồi.

Trong mơ, anh Lưu vừa bá đạo vừa dịu dàng, còn cùng với cô làm chuyện thân mật nhất giữa nam và nữ.

Phải, tối qua cô đã mơ một giấc mơ có màu sắc.

Mọi người đều nói là mộng xuân không dấu vết, tại sao cô mơ xong loại giấc mơ này, toàn thân trên dưới lại đau như vậy!?

Nhan Nhã Tịnh cúi đầu nhìn, nhìn thấy ấn ký xanh xanh tím tím trải khắp người cô, cô suýt nữa hét toáng lên.

Những dấu vết trên người cô rốt cuộc là cái quỷ gì vậy?!

Lẽ nào trận điên cuồng tối qua không phải là mơ, mà là thật sao?!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK