Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 302

Chàng trai trẻ cảm thấy khẩu khí của Lưu Thiên Hàn thực sự rất đáng sợ, nhưng cậu ta không muốn mất mặt trước mặt nữ thần của mình, vì vậy cậu ta vẫn nghiến răng nghiến lợi gầm lên với Lưu Thiên Hàn: “Anh có mưu đồ bất chính với nữ thần của tôi sao? Tôi nói cho anh biết, đừng có giở trò đê hèn với nữ thần của…”

Chàng trai trẻ kia còn chưa nói dứt lời, Lưu Thiên Hàn đã kéo Nhan Nhã Tịnh vào vòng tay của mình, trước ánh mắt ngỡ ngàng của chàng trai trẻ đó, Lưu Thiên Hàn cúi mặt xuống đặt một nụ hôn thật sâu lên môi cô.

“Ừ, tôi có mưu đồ bất chính với cô ấy đó.”

Chàng trai trẻ vẫn đứng đó há hốc mồm, hồi lâu sau vẫn chưa khỏi bàng hoàng, khi lấy lại tỉnh táo, Lưu Thiên Hàn đã ôm Nhan Nhã Tịnh rời đi.

Chàng trai trẻ đó vô thức chạm vào miệng của mình, nữ thần… bị cướp mất rồi sao? Nếu vừa rồi cậu ta cưỡng hôn nữ thần, nữ thần cũng sẽ đi cùng cậu ta phải không?

Mấy ông chú già trong xã hội này thật khéo tán gái!

Lưu Thiên Hàn đưa Nhan Nhã Tịnh đến khu rừng tối không chút ánh đèn nhằm giải quyết chuyện vừa rồi.

“Nhan Nhã Tịnh, đó là chàng trai trẻ trung đẹp trai mà em hẹn hò sao?”

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy có chút chột dạ, giọng nói phát ra vô cùng yếu ớt: “Cậu Lưu, em không có, em chỉ tình cờ gặp được cậu ta, em…”

Nghĩ đến bức ảnh Cung Tư Mỹ gửi qua điện thoại cho mình, Nhan Nhã Tịnh cảm thấy tự tin hơn một chút.

Bạn gái cũ của anh đến tận cửa khiêu khích cô, cô bị người đàn ông khác tán tỉnh thì sao chứ?!

Nghĩ đến đây, Nhan Nhã Tịnh liền đứng thẳng dậy, rút điện thoại đưa tấm ảnh ra trước mặt Lưu Thiên Hàn: “Cậu Lưu, đây là không có bất kì mối quan hệ tình cảm nam nữ gì mà anh nói sao? Anh có phải nên giải thích một chút không?”

Lưu Thiên Hàn nhìn thấy tấm ảnh đó lại không khỏi ngỡ ngàng, hiển nhiên là anh không ngờ giữa anh và Cung Tư Mỹ lại có ảnh chụp chung thân mật như thế.

Nhìn thấy Lưu Thiên Hàn cứ nhìn chòng chọc vào bức ảnh kia mà không nói lời nào, Nhan Nhã Tịnh lại ấm ức vô cùng: “Anh Lưu, em không quan tâm trước kia anh yêu ai, con người mà ai không có quá khứ chứ, nhưng mà em không thích người khác lừa gạt em. Anh Lưu, anh lừa em rồi.”

Nói xong lời này, Nhan Nhã Tịnh liền quay người muốn rời khỏi khu rừng nhỏ.

Bên hông đột nhiên nóng lên, Lưu Thiên Hàn vội vàng kéo Nhan Nhã Tịnh vào ngực mình: “Nhan Nhã Tịnh, anh chưa từng hôn Cung Tư Mỹ, bức ảnh này… bức ảnh này nhìn giống như là anh hôn cô ta, nhưng chỉ là do góc độ mà thôi.”

Anh và Cung Tư Mỹ tốt nghiệp đại học cùng một năm, lúc tốt nghiệp đúng là có không ít người reo hò bảo anh với Cung Tư Mỹ hôn nhau, nhưng mà anh thật sự chưa từng ôm hay hôn Cung Tư Mỹ.

Có lẽ động tác thân mật nhất cũng chính là Cung Tư Mỹ tiến đến bên cạnh anh, muốn thì thầm gì đó với anh.

Rõ ràng là quan hệ nam nữ vô cùng trong sáng, cũng không biết là ai rảnh rỗi, còn chụp một tấm ảnh mập mờ như vậy làm cái gì.

“Thật sự chỉ là do góc độ?” Nhan Nhã Tịnh vô thức hỏi lại lần nữa, cô cảm thấy Lưu Thiên Hàn không giống như là đang nói dối, lại nhịn không được mà nhìn tấm ảnh chụp trong điện thoại thêm mấy lần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK