Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 424

Lưu Thiên Hàn đau lòng nhìn Nhan Nhã Tịnh: “Nhan Nhã Tịnh, em đừng lo lắng, An Mỹ sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”

Nhan Nhã Tịnh biết Lưu Thiên Hàn đang an ủi cô, nhưng có thể bởi vì giọng nói của anh quá bình tĩnh, ẩn chứa sức mạnh khiến người ta yên lòng, trái tim của cô bất giác bình tĩnh hơn đôi chút.

Nhan An Bảo nắm lấy một tay khác của Nhan Nhã Tịnh như ông cụ non: “Mẹ ơi, mẹ yên tâm đi, An Mỹ nhất định sẽ khỏe lên!”

Mắt Nhan Nhã Tịnh ngấn lệ, không ngừng gật đầu. Đúng vậy, An Mỹ của cô nhất định sẽ khỏe trở lại!

Theo lời kể của Nhan An Bảo, Nhan Nhã Tịnh đã biết được sơ lược việc này.

Đĩa bánh ngọt mà Nhan An Mỹ ăn do một nữ giúp việc tên Khâu Mỹ Duyên trong biệt thự của Lưu Diễm Mai đưa đến. Sau khi Nhan An Mỹ nhập viện, Lưu Diễm Mai đã cho người bắt cô ta lại, nhưng Khâu Mỹ Duyên đã lặng lẽ rời khỏi biệt thự từ lâu.

Khâu Mỹ Duyên vội vã rời đi như vậy càng chứng thực việc cô ta bỏ thuốc vào. Tuy nhiên, bây giờ Lưu Diễm Mai chỉ muốn Nhan An Mỹ mau chóng tỉnh lại, không quan tâm đến việc xử lý Khâu Mỹ Duyên.

Trước giờ Nhan Nhã Tịnh chưa từng nghe nói về nữ giúp việc tên Khâu Mỹ Duyên này. Cô cũng chắc chắn giữa họ không hề có thù oán gì.

Khâu Mỹ Duyên lại làm hại Nhan An Mỹ như vậy, nhất định do cô ta được người khác chỉ thị. Đợi sau khi Nhan An Mỹ khỏe hơn, cô phải tìm Khâu Mỹ Duyên, tìm ra kẻ đứng sau cô ta, đòi lại công bằng cho con gái!

Không biết Tô Thu Quỳnh nghe được tin Nhan An Mỹ đang cấp cứu trong bệnh viện từ ai, cô ấy vội vàng chạy tới đây.

Vành mắt cô ấy hơi sưng đỏ, rõ ràng là vừa mới khóc.

Tô Thu Quỳnh vừa nghe thấy Nhan An Mỹ cần phải rửa ruột, giọt nước mắt vừa ngừng lại không kìm được trào ra.

Trong khoảng thời gian Tô Thu Quỳnh mới ra tù, bệnh trầm cảm của cô ấy đã rất nặng. Cô ấy đã uống thuốc tự tử, lần đó cô ấy cũng phải rửa ruột.

Rất nhiều người đều nói sau khi trải qua một lần rửa ruột, không ai còn dám uống thuốc tự tử nữa.

Bởi vì, cảm giác rửa ruột thực sự sống không bằng chết.

Tô Thu Quỳnh nghĩ đến Nhan An Mỹ ngoan ngoãn đáng yêu như thế lại đang phải chịu đau đớn sống không bằng chết. Làm thế nào cô ấy cũng không kìm được nước mắt.

“Nhã Tịnh, rốt cuộc là ai đã hại An Mỹ thế? Mình phải giết cô ta!”

Tô Thu Quỳnh ra sức gạt đi giọt nước mắt trên khóe mắt, cô ấy thật muốn giết người. Sao có thể để đứa trẻ cô ấy yêu thương như mạng sống chịu ấm ức như vậy!

“Thu Quỳnh, cậu đừng buồn, An Mỹ nhất định sẽ không có chuyện gì đau! Chắc chắn con bé sẽ không sao!”

Nhan Nhã Tịnh nắm chặt tay Tô Thu Quỳnh, trái tim cô cũng đau như dao cắt. Cô cũng muốn khóc, nhưng lại cố nén không để nước mắt tuôn rơi.

Cô sợ nếu nước mắt mình rơi xuống, sẽ thực sự không thể cứu An Mỹ được nữa.

Cửa phòng cấp cứu từ từ được mở ra, Nhan Nhã Tịnh, Tô Thu Quỳnh và Lưu Diễm Mai cùng nhau chạy đến: “Bác sĩ, An Mỹ thế nào rồi?”

Nhan Nhã Tịnh chưa bao giờ lo lắng đến thế. Cô thực sự rất sợ bác sĩ sẽ nói ‘tôi xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức’.

Cô không thể chịu nổi câu nói đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK