Đỗ Long nói: - Cho nên tôi phải quay về kiểm tra thi thể xem. Có hai cách làm giả để không còn chứng cứ nữa, thứ nhất làm chứng cứ giả, thứ hai làm giả thời gian tử vong, có lẽ lần này chúng ta gặp phải loại thứ hai.
Để Kiến Quân ồ một tiếng, không nói, nhưng Chu Trường Giang hưng phấn nói: - Tôi hiểu rồi, ý của Cục trưởng nói Từ Đình đã chết từ trước, Hứa Hải đã dùng cách đặc biệt nào đó, khiến thời gian tử vong thoạt nhìn không sớm như vậy.
Đỗ Long nói: - Đúng, ý của tôi chính là vậy. Tôi vừa mới đi loanh quanh chỗ nhà Hứa Hải, thực ra là muốn xem xem nhà gã có thể có đồ sưởi ấm cho thi thể không, kết quả có hơi thất vọng, trong nhà Hứa Hải chẳng có đồ vật gì đã có thể tăng nhiệt độ lại có thể khiến thi thể cương cứng, trì hoãn xác chết phân hủy xảy ra
- Để xác chết cương cứng, đồ vật làm trì hoãn việc xuất hiện sự phân hủy? Chu Trường Giang buồn bực nói: - Sếp Đỗ, thi thể cương cứng và thi thể phân hủy không phải là sau khi người chết sẽ tự nhiên xuất hiện sao? Giữ nhiệt thì có thể trì hoãn thời gian xác chết cương cứng, nhưng thi thể phân hủy
Đỗ Long nói: - Cậu nói rất đúng, giữ nhiệt quả thực có thể khiến thi thể cương cứng xảy ra chậm một chút, nhưng với thi thể phân hủy mà nói không có tác dụng gì. Mặt khác, kinh nghiệm pháp y phong phú còn có thể từ màu sắc của thi thể phân hủy với mức độ thi thể cương cứng, thời gian tử vong kéo dài mức độ ra khá chính xác, nếu muốn qua mắt pháp y, còn phải dùng tới cách đặc biệt một chút, ví dụ như nghĩ cách để thi thể không ngừng quay
Để Kiến Quân đột nhiên vỗ tay, nói: - Tôi nhớ ra rồi! Trong nhà Hứa Hải vốn có máy sấy! Khách sạn thường dùng loại đó, kiểu trục lăn, dung tích rất lớn, đầu vợ Hứa Hải không lớn, hoàn toàn có thể nhét vào!
- Máy sấy? Đỗ Long ngẫm nghĩ một chút nói: - Ừ, vậy cũng có thể, chỉ cần suy nghĩ chút biện pháp thì có thể khiến thi thể thoạt nhìn rất bình thường, pháp y chỉ cần không chú ý một chút có thể sẽ giấu được. Như vậy đi, tôi đến trung tâm khám nghiệm tử thi nói chuyện với Hứa pháp y, anh đi điều tra một chút phía cái máy sấy đó của Hứa Hải. Tiểu Chu, cậu cùng tôi về văn phòng, ra hiện trường không thú vị như cậu nghĩ chứ?
Chu Trường Giang nói: - Không, thú vị hơn so với em nghĩ. Sếp Đỗ, sau này có cơ hội, sếp đều đưa em ra hiện trường nhé.
Để Kiến Quân cười nói: - Cậu thanh niên này cũng kỳ lạ, người khác đều chán ghét ra hiện trường, khao khát một mực ở lại trong phòng làm việc, nhưng cậu lại vui sướng ra hiện trường. Cậu không sợ nhìn thấy cảnh máu chảy đầm đìa đó đêm về gặp ác mộng à?
Chu Trường Giang cười nói: - Người chết có gì đáng sợ? Em còn định cùng Cục trưởng cùng đi đến trung tâm khám nghiệm tử thi. Cục trưởng, sếp đưa em đi nhé.
Đỗ Long cười nói: - Được, chỉ cần cậu không kiêng kị, đi vào đó có thêm chút kiến thức cũng không có gì không tốt Cứ như vậy đi, tôi lái xe đưa cậu này trở về trước đã.
Để Kiến Quân gật đầu, nói: - Sếp Đỗ, cứ gọi tôi là Kiến Quân đi, nói chuyện với anh thêm chút nữa, vốn liếng của tôi đều bị vét sạch rồi.
Đỗ Long bật cười ha hả, nói: - Tốt, vậy tôi gọi anh là Kiến Quân nhé, cứ như vậy đi, tôi đi về trước!
Đỗ Long vừa mới mở khóa xe, Chu Trường Giang niềm nở nói:
- Sếp Đỗ, em có bằng lái xe, sếp có thể để em lái? Em cũng không dám để sếp làm tài xế cho em.
Đỗ Long cười đưa chìa khóa tới, nói: - Vậy cậu lái đi, để tôi xem kỹ năng lái xe của cậu như thế nào, nếu cậu vượt đèn đỏ bị phạt, tôi cũng không giúp cậu gánh trách nhiệm.
Chu Trường Giang cười nói: - Sao có thể chứ, em lái xe vẫn có chút tự tin đấy
Kỹ năng lái xe của Chu Trường Giang không tệ, lái rất nhanh, nhưng vẫn có thể bảo đảm an toàn, sau khi để cậu ta lái xe một lúc Đỗ Long an tâm ngồi ghế sau bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.
Lúc Chu Trường Giang lái xe thỉnh thoảng nhìn Đỗ Long từ kính chiếu hậu, tuy rằng Đỗ Long nhắm mắt, nhưng có thể biết động tĩnh xung quanh. Sau khi bị Chu Trường Giang nhìn rất nhiều lần Đỗ Long nói: - Trường Giang, cậu lái xe không lo nhìn phía trước, cậu luôn nhìn tôi làm gì?
Chu Trường Giang cười hì hì nói: - Sếp Đỗ, sếp chính là thần tượng của em. Từ ngày đầu tiên em đến đã thấy chuyện của sếp lan truyền trên báo, lúc đó em thầm quyết định phải lấy sếp làm gương, thật sự làm tốt công việc của mình.
Đỗ Long cười nói: - Cậu có thể nghĩ như vậy là được rồi, nhưng cậu theo tôi lâu có thể sẽ thất vọng, vì tôi cũng không có chính trực vĩ đại như trong tuyên truyền, thói xấu của tôi thật ra rất nhiều. Người không phải là thánh nhân cái gì cũng thạo, chỉ nên nắm chắc mục tiêu lớn không phạm sai lầm, thỉnh thoảng có chút tật xấu nhỏ là rất bình thường.
Chu Trường Giang nói: - Em hiểu, thật ra em cảm thấy sếp Đỗ trưởng tốt hơn so với trên tuyên truyền, lại chân thật hơn, thẳng thắn, bình dị gần gũi. Thế hệ chúng em thật ra rất ác cảm những nhân vật lớn vì những người đó giả dối lắm. Như Cục trưởng Đỗ luôn nhìn xa trong rộng như vậy lại không mất sự hăng hái sôi nổi của người đồng lứa mới là thần tượng chúng em kính trọng.
Đỗ Long cười nói: - Chỉ cần không phải đối tượng nôn mửa thì tốt. Được rồi, lúc lái xe đừng mất tập trung, tôi phải nghỉ ngơi một lúc, đến nơi thì gọi tôi.
Xe cảnh sát đã đến trung tâm khám nghiệm tử thi của thành phố Lỗ Tây, Chu Trường Giang quả nhiên không chút kiêng kị, cùng Đỗ Long đi vào.
Lúc Đỗ Long vào đến trung tâm khám nghiệm tử thi, Hứa Chí Kiệt đang kiểm tra một thi thể mới được đưa tới, thấy Đỗ Long tiến vào, anh ta không khỏi cau mày. Anh ta có chút sợ với vị Phó cục trưởng trẻ tuổi thông thạo chuyện khám nghiệm tử thi này, anh ta chưa chuẩn bị tốt mọi chuyện.
Kỷ Quân San đang giúp khám nghiệm tử thi thấy Đỗ Long đi vào, hai mắt lại sáng lên, ánh lên rạng rỡ vui sướng.
Đỗ Long khẽ gật đầu về phía cô, sau đó ngồi chờ bên cạnh. Nửa giờ sau Hứa Chí Kiệt đi tới trước mặt Đỗ Long, hỏi hắn: - Cục trưởng Đỗ, hôm nay hạ cố đến thăm, lại có dặn dò gì?
Đỗ Long nói: - Tôi đến vì vụ án 0938 khu Tây đó, anh còn nhớ chứ? Một phụ nữ tên Từ Đình, bị người dùng túi ny lon che mặt đến chết ngạt trong nhà.
Hứa Chí Kiệt nói: - Vụ án đó à, nhớ rõ, nghe nói còn chưa phá án xong, vụ án đấy có vấn đề gì sao?
Đỗ Long thấy Kỷ Quân San đã đi tới, hắn nói: - Tiểu Kỷ, em đi nghỉ một lát, anh có một số việc cần nói chuyện với mình pháp y Hứa.
Kỷ Quân San ồ một tiếng vâng lời tránh đi, Đỗ Long đưa báo cáo khám nghiệm tử thi cho Hữa Chí Kiệt, nói: - Pháp y Hứa, tôi cảm thấy hơi nghi ngờ thời gian tử vong của người chết ở vụ án này, cho nên muốn thảo luận cùng anh một chút.
Đỗ Long nói như vậy xem như đã rất chiếu cố mặt mũi pháp y Hứa. Pháp y Hứa có chuẩn bị tâm lý trước, vì vậy không có gì ngạc nhiên, anh ta cầm hồ sơ vụ án nhìn một lát, nói: - Ừ, lúc đó đã làm kiểm tra nhiệt độ gan, sau đó đối chiếu nhiệt độ phòng suy đoán thời gian tử vong của người chết là 8 giờ 30 tối, kiểm tra quãng thời gian đều phù hợp tiêu chuẩn, Cục trưởng Đỗ cảm thấy kết luận của tôi có vấn đề ở đâu?
Đỗ Long nói: - Giờ tôi vẫn chỉ suy đoán, vì chồng của người chết là nghi phạm lớn nhất, mà gã đã có chứng cứ không có mặt ở hiện trường, hôm nay tôi cùng Để Kiến Quân điều tra lại thời gian tử vong, chúng tôi phát hiện nhà gã đã mất một máy sấy có dạng trục lăn lớn