Gặp được thời điểm quan trọng như vậy trong cuộc đời, Mã Quang Minh cũng không thể không nghi ngờ nọ kia, Đỗ Long cười nói: - Cháu lừa chú có được lợi không? Cháu còn đang mong chú từng bước thăng tiến, cháu cũng được thơm lây đây.
Đỗ Long nói thẳng ra lại khiến Mã Quang Minh kiên định hẳn lên,ông vui vẻ nói: - Nói hay lắm, chú cháu ta sau này phải quan tâm lẫn nhau, tìm ra được một con đường thênh thang rộng rãi trong chốn quan trường.
Đỗ Long nâng chén rượu lên cười nói: - Vì tương lai tốt đẹp của chúng ta, cạn li!
Hai cái li va nhẹ vào nhau, Mã Quang Minh đã bắt đầu coi Đỗ Long như là một đồng minh ngang hàng với mình. Nhìn thì không thể biết được, nhưng thực lực bản thân của Đỗ Long cùng với bối cảnh được tiết lộ một cách mơ hồ sau lưng hắn khiến Mã Quang Minh thật sự không thể coi hắn là một cán bộ cấp phó nho nhỏ nữa.
Hai người có mối quan hệ về lợi ích thật sự rồi thì càng dễ nói chuyện. Hiện giờ Mã Quang Minh có chút mơ hồ. Đỗ Long lấy thái độ tỉnh táo của người ngoài cuộc giúp Mã Quang Minh phân tích tình hình hiện tại trong tỉnh. Hắn có bố vợ tương lai ở tỉnh, lại có sự giúp đỡ của Chủ tịch Quốc hội Hội đồng nhân dân, Mã Quang Minh cũng thừa nhận những lời Đỗ Long nói.
Đỗ Long có chút quen biết với không ít lãnh đạo trong tỉnh. Ví dụ như là Chủ nhiệm Uỷ ban Kỉ luật tỉnh, có thể xem như là người của phái bản địa rồi, chắc chắn là người ủng hộ Chủ tịch Ngũ.
Bạch Nhạc Tiên theo đuôi bố của Dương Minh Huy là Dương Kiến Siêu. Dương Kiến Siêu đến nay vẫn là Phó chủ tịch tỉnh, có điều hiện giờ không quản lí về giáo dục mà là phụ trách các công việc như là quy hoạch đô thị, quy hoạch năng lượng. Mặc dù địa vị đã giảm, nhưng trên thực tế vẫn nắm các cơ quan thực quyền. Bản thân ông ta cũng là người phái bản địa, nhưng theo lời của Mã Quang Minh thì gã đã chuyển sang theo Lưu Bí thư mới đến rồi.
Một Phó chủ tịch tỉnh khác mà Đỗ Long quen là Chúc Hồng Kì, hiện giờ là Phó chủ tịch thường trực tỉnh. Lúc đầu khi Mã Quang Minh và Đỗ Long đến huyện Võ Khê xử lí vụ ẩu đả của thợ mỏ, đã bị Chúc Hồng Kì trấn áp. Lúc đó do Ngũ Duy Đào biết chuyện quá muộn nên không có cơ hội chỉnh hắn, còn tức giận với Mã Quang Minh. Có thể nói Chúc Hồng Kì là người bản địa đầu tiên chạy theo Lưu Bí thư, y chắc chắn sẽ là kình địch của Ngũ Duy Đào.
Mã Quang Minh nói: - Tôi không nghĩ là Chúc Hồng Kì khó đối phó lắm đâu. Bởi vì y có một nhược điểm trí mạng, đó chính là vấn đề chuyển dịch cơ cấu khai thác khoáng sản ở huyện Võ Khê. Việc chuyển đổi này là do Chúc Hồng Kì dốc hết sức thực hiện đấy. Kết quả là gây ra tổn thất to lớn cho nguồn lực nhà nước, đồng thời gián tiếp gây ra việc hỗn loạn vào năm ngoái. Chỉ cần tìm được đầy đủ chứng cứ giao cho Uỷ ban Kỉ luật tỉnh, thậm chí là Trung ương thì Chúc Hồng Kì khó mà chối bỏ được sai lầm nàyNếu y cũng có lợi trong vụ đó thì càng không thoát khỏi trừng trị của pháp luật.
Đỗ Long nói:
- Cháu có thể bảo bạn cháu đến huyện Võ Khê tìm chứng cứ, nhưng việc này có ích hay không thì vẫn khó nói lắm. Đối với điều này cháu giữ nguyên ý kiến.
Mã Quang Minh và Đỗ Long vừa ăn vừa nói chuyện, không ngờ lại có chút cảm giác tâm đầu ý hợp. Nói đến phần sau Mã Quang Minh càng ngày càng cảm thấy hối hận về việc ban đầu đã bỏ lỡ hai lần cơ hội tốt của bản thân, nếu không thì bây giờ ông đã là Bí thư thành ủy thành phố Ngọc Minh rồi.
Đỗ Long cũng đã có được sự tín nhiệm của Mã Quang Minh. Mã Quang Minh lại nói cho Đỗ Long biết một vấn đề khó khăn mà ông đang gặp phải.
Hóa ra Mã Quang Minh mặc dù đã lợi dụng đạt được cơ hội đầu tư ở châu Đức Hồng, nhận được sự ủng hộ của một số người. Nhưng Chủ tịch châu Đằng Thanh Hà lại không phải là người cam tâm tình nguyện giao ra quyền lực. Bí thư châu ủy tiền nhiệm chính là do y đuổi đi. Mã Quang Minh phải chịu sự cản trở, thậm chí là thử thách từ nhiều phía.
Khi Mã Quang Minh buồn bực nhất đã nghĩ đến Đỗ Long, việc Đỗ Long liên tiếp hạ bệ được hai Thường vụ Thành ủy khi còn ở thành thố Ngọc Minh khiến Mã Quang Minh động lòng. Vì vậy vào lúc lựa chọn, ông gần như là nói đùa mà nhắc đến Đỗ Long với Giang Thượng Minh, Giang Thượng Minh lại tưởng là thật nên điều luôn Đỗ Long đến.
- Nghe nói Giang Thượng Minh rất có hứng thú với địa vị của Bí thư Bạch. Đỗ Long tùy tiện nhắc một câu, Mã Quang Minh đã hiều được ý của hắn, ông cười nói: - Người chết vì tiền, chim chết vì ăn. Việc Giang Thượng Minh có ý nghĩ này cũng không có gì kì lạ. Cháu không phải là vì thế mà bất mãn với ông ta chứ?
Đỗ Long lắc đầu nói:
- Là Bí thư Bạch nói cho cháu biết, còn bảo cháu cẩn thận một chút. Lão già này điều cháu đến thành phố Lỗ Tây chưa chắc là đã có ý tốt.
Mã Quang Minh trầm ngâm nói: - Nếu đây là do Bí thư Bạch nói thì không thể không để mắt đến được. Uhm, tôi sẽ giúp cậu chú ý một chút. Cậu cũng phải cẩn thận đấy, đừng để người khác nắm được nhược điểm.
Nhiều lúc muốn cẩn thận nhưng cũng không tránh khỏi rắc rối từ trên trời rơi xuống. Đỗ Long vừa mới cáo từ Mã Quang Minh không lâu thì nhận được tin nhắn. Nội dung tin nhắn là Hồ Thông Viễn lại dùng cái thẻ IC kia gọi điện cho Hầu Hạp.
Một lát sau Nhạc Băng Phong gửi đoạn băng ghi âm cuộc điện thoại đến, Đỗ Long ngay lập tức mở băng ghi âm ra, chỉ nghe thấy tiếng Hầu Hạp nói:
- Đại đội trưởng Hồ, hôm nay cậu lại có tin tốt gì muốn nói với tôi vậy?
Hồ Thông Viễn nói: - Hầu Hạp, giúp tôi một việc, lập tức sắp xếp A Phi và mấy người đi Trùng Khánh, hai ngày nữa thì về.
Hầu Hạp nói: - Tôi có thể hỏi lí do không?
Hồ Thông Viễn nói: - Anh biết vụ án đập xe cướp đồ kia không? Dương Xương Hiền nghi ngờ là anh phái người làm, hiện giờ đang tìm cách xuống tay với anh, tôi tin là anh vô tội. Đáng tiếc là không có ai nghe tôi cả. Hôm qua Đại đội trưởng mới đến cũng định xuống tay rồi, nhưng không biết tại sao lại dừng mọi hành động. So với việc ngồi chờ bọn chúng đến điều tra anh thì không bằng hành động trước để kiểm soát đối phương. Đầu tiên anh cứ giấu kĩ mọi thứ đi, sau đó phái A Phi, Xà Tín và mấy người nữa đến Trùng Khánh lượn một vòng. Bọn chúng chắc chắn sẽ ra tay ngay lập tức. Đợi đến khi bọn chúng phát hiện ra tất cả mọi thứ đều là giả thì anh quay lại cắn ngược một cái, kiện bọn chúng bắt loạn người. Tôi sẽ trợ giúp một chút cho anh. Dương Xương Hiền và Đại đội trưởng mới đến chắc chắn sẽ gặp xui xẻo. Chờ sau khi tôi làm Đại đội trưởng rồi, bảo đảm anh sẽ có không ít lợi ích đâu.
Hầu Hạp cân nhắc một chút nói: - Việc này có thể để vài ngày nữa thì làm không?
Hồ Thông Viễn nói; - Càng nhanh càng tốt, bây giờ bọn chúng đang ngày đêm theo dõi anh, việc làm ăn của anh chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng. Việc này tốt nhất là nên nhanh chóng giải quyết cho tốt đi.
Sắp tới Hầu Hạp phải làm một vụ làm ăn lớn, nếu như để cho cảnh sát theo dõi suốt thì cũng không phải là cách hay. Vì vậy gã nói ngay: - Vậy được, tôi sẽ lập tức cho bọn A Phi đi chơi hai ngày.
Xe cảnh sát đỗ ở ven đường. Phía trước là một cái ngã tư, bên trái là hướng đi đến câu lạc bộ giải trí đĩa bay, tiếp tục đi về đằng trước hay là về nhà? Đỗ Long suy nghĩ một chút, quyết định hay là cứ về nhà, đợi đến khi bọn Dương Xương Hiền và Triệu Thông Quốc báo cáo tình hình và xin hành động thì hắn sẽ phủ quyết là xong.
Tuy nhiên cho đến tận khi hắn ôm Bạch Nhạc Tiên đi ngủ cũng không nhận được bất kì tin nhắn nào. Trong lòng Đỗ Long có dự cảm không tốt, hắn dỗ Bạch Nhạc Tiên ngủ rồi liền cầm điện thoại đến thư phòng nghiên cứu quyển “ Tin tức học công an”, trong lòng đã có những tính toán xấu nhất.
Không lâu sau, điện thoại cuối cùng cũng reo, hắn nhấn vào tai nghe bluetooth đeo trên tai nói: - Xin chào, tôi là Đỗ Long.