- Chị Hân chị đến rồi à, nói chuyện với cục trưởng Hàn thế nào rồi?
Đỗ Long cười ha hả hỏi, Lâm Nhã Hân nhoẻn miệng cười, Hàn Vĩ Quân nói:
- Đỗ Long, bà chủ Lâm đang nói chuyện với tôi, bà Lâm rất ủng hộ kế hoạch của chúng ta, ngoài ra bà chủ Lâm còn có một số ý kiến đóng góp, tôi thấy rất tốt, vì thế gọi cậu đến bàn bạc một chút, sau khi có kế hoạch hoàn chỉnh sẽ đưa ra cuộc họp để cùng bàn bạc với mọi người.
Đỗ Long nói:
- Ồ? Chị Lâm có kiến nghị gì vậy?
Lâm Nhã Hân cười nói:
- Chỉ là một số cách nghĩ không hoàn thiện cho lắm, mấy năm nay cũng kiếm được một ít tiền, nên tôi muốn cống hiến một phần xây dựng cảnh sát nhân dân thành phố Lỗ Tây ngày càng tươi đẹp hơn...
Điều mà Lâm Nhã Hân nói chính là kế hoạch giúp đỡ mà Đỗ Long từng nói với những tù nhân mãn hạn và được phóng thích. Với thực lực mà hiện giờ cô có trong tay, mỗi năm bỏ ra mấy trăm đến nghìn nhân dân tệ giúp đỡ những người mãn hạn tù giam sắp xếp công việc không phải là chuyện khó, cùng lắm là những xí nghiệp đó kiếm được lợi nhuận ít đi một chút hoặc không kiếm được lợi nhuận, những nơi khác kiếm tiền bù lại là được, giúp Đỗ Long lập chiến công mới là quan trọng.
Chuyện tốt như thế này đương nhiên là Hàn Vĩ Quân sẽ không từ chối, vì thế nên hai bên phối hợp rất ăn ý. Lâm Nhã Hân thậm chí nghĩ ra cả việc mua bảo hiểm phúc lợi cho cảnh sát thành phố Lỗ Tây, nhưng vì đề cập đến quá nhiều vấn đề nên Hàn Vĩ Quân tạm thời từ chối.
Ngày hôm sau Hàn Vĩ Quân lập tức triệu tập cuộc họp lãnh đạo để bàn bạc, đây vốn là chuyện nên do hội nghị ủy viên thường vụ quyết định, nhưng Hàn Vĩ Quân lại gọi cả mấy phó cục trưởng không thuộc ủy viên thường vụ tới tham gia.
Đây vốn là hạng mục có lợi, tuy nhiên đã có chuyện lần trước của Trang Bằng Cử, mọi người đều đã có kinh nghiệm, nghe Hàn Vĩ Quân nói sẽ giao cho Đỗ Long cùng hợp tác với tập đoàn Long Hân, mọi người đều không có ý kiến gì.
Lý Tùng Lâm và những người tương đối thân với Đỗ Long đều giơ hai tay tán thành, cuối cùng Đỗ Long bày tỏ thái độ của mình, và chuyện đã được quyết định.
Sau khi tan họp Hàn Vĩ Quân lại gọi Đỗ Long tới văn phòng của mình, ông nói với hắn:
- Đỗ Long cậu đã thấy chưa? Sắc mặt lúc nãy của Trang Bằng Cử rất khó coi, sau này cậu nên cẩn thận, đừng để y phá rối, nếu gặp bất cứ vấn đề gì cứ trực tiếp nói với tôi.
Đỗ Long cười nói:
- Được rồi, chuyện nhỏ thì tôi tự giải quyết, gặp chuyện gì phiền phức tôi nhất định sẽ báo cáo với cục trưởng.
Đỗ Long quay về văn phòng của mình, đầu tiên lên mạng lướt web một chút, nhưng thấy trên mạng rất náo nhiệt, nhưng lại không thấy có tin tức về Tề Thị, Đỗ Long cũng không gấp, lấy điện thoại ra gọi cho Lâm Nhã Hân nói:
- Bà chủ Lâm bây giờ có thời gian không? đến văn phòng của tôi một lát có được không? Tôi muốn bàn bạc một chút về chuyện đầu tư.
Lâm Nhã Hân cười nói:
- Có thời gian, cục trưởng Đỗ đã có lời mời thịnh tình như vậy, tôi nào dám chối? Tôi sẽ đến ngay, có phải mang theo gì không?
Đỗ Long nói:
- Mang tất cả những thứ nên mang và không nên mang đi.
Nửa tiếng sau Lâm Nhã Hân tới đội hình sự, cô mặc một bộ veston rất vừa vặn, gợi cảm mà đẹp. Đỗ Long cố ý xuống lầu đón tiếp, sau đó mời Lâm Nhã hân tới văn phòng của mình, đích thân pha trà mời cô, ấm tử sa pha trà hương thơm nức mũi, Lâm Nhã Hân nếm xong khen không ngớt lời.
Đỗ Long tiện tay đóng cửa lại, hắn quay lại cười nói:
- Bà chủ Lâm chúng ta bắt đầu bàn chuyện chính nhé, bà định đầu tư bao nhiêu tiền, bao giờ sẽ chuyển khoản?
Lâm Nhã Hân trắng mắt nhìn hắn nói:
- Bao giờ anh cần thì lúc đó tôi sẽ chuyển tiền, lần đầu tiên đầu tư mười triệu, đủ để đặt biển quảng cáo ở các đầu mối giao thông then chốt, nếu như hiệu quả tốt, sẽ tăng mức đầu tư, lập biển quảng cáo khắp mọi nơi.
Đỗ Long nói:
- Mười triệu cũng không ít, bà chủ Lâm thật hào phóng, nếu tình hình trị an ở thành phố Lỗ Tây chuyển biến tốt, là công lao của bà chủ Lâm rồi.
Lâm Nhẫ Hân cười nói:
- Cục trưởng Đỗ khách sáo quá, Nhã Hân làm như vậy cục trưởng Đỗ có biết tại sao không?
Đỗ Long thấy đôi mắt cô nồng nàn tình cảm, hắn nhẹ giọng nói:
- Anh đương nhiên là biết, em đã bỏ ra nhiều công sức như vậy, anh đương nhiên sẽ không phụ em, a Hân, em còn đợi gì nữa?
Lâm Nhã Hân đặt chén trà xuống nở nụ cười với Đỗ Long, cô nói:
- Không có lệnh của chủ nhân ở nơi uy nghiêm như thế này em nào giám làm bậy.
Đỗ Long ngồi trên ghế vỗ đùi nói:
- Lại đây, anh giành cho em 30 phút...
Lâm Nhã Hân để túi sách lên bàn làm việc của Đỗ Long, hai tay cởi nút áo ngực, nghiêng người ngồi ở góc bàn, đôi chân thon dài trắng bóc dẫm trên đôi xăng-đan, nhẹ nhàng cúi xuống bên Đỗ Long.
Đỗ Long nắm lấy chân cô, sờ soạng, sau đó kéo cô vào lòng, hôn thắm thiết...
Cùng với Lâm Nhãn Hân nhỏ bé vụng trộm trong văn phòng, Lâm Nhã Hân vô cùng mãn nguyện cùng với chút nuối tiếc rời khỏi đội hình sự. Giữa ban ngày ban mặt, Đỗ Long không giám giữ cô ở lại văn phòng quá lâu, tránh lời ra tiếng vào.
Buổi tối lại cùng với Bạch Nhạc Tiên, Nhặc Băng Phong phát điên một trận, Đỗ Long đắc chí toàn thân sảng khoái đến thư phòng. Hắn lại lên mạng tìm kiếm tài liệu, lần này vừa mới tìm kiếm đã tìm thấy mấy nghìn trang web, trong đó có “Tờ Nhật báo Mỹ” trên trang đầu có đăng một bức ảnh cực lớn, hàng đầu của trang nhất đưa tin về Tề Thị đặc biệt là tin có liên quan đến Tề Quang Bưu.
- Tập đoàn Tề Thị là đơn vị bị tình nghi buôn lậu, công an kinh tế đang tiến hành điều tra bọn họ...
Người kế thừa tập đoàn Tề Thị đời thứ năm giám đốc điều hành của công ty lợi dụng danh tiếng của công ty đầu cơ tài chính, lỗ mất năm tỷ USD, chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Tề Thị dùng mọi thủ đoạn rút lợi nhuận từ các công ty cổ phần khác của Tề Thị để bù lỗ, dẫn đến rất nhiều cổ phiếu của công ty bị trượt giá mạnh, rất nhiều nhà đầu tư khuynh gia bại sản mà tự tử, FBI cho biết sẽ can thiệp và điều tra, mọi tài sản của tập đoàn Tề Thị ở Mỹ sẽ tạm thời bị đóng băng, cho đến khi vụ án được điều tra rõ ràng...
Chủ tịch tập đoàn Tề Thị bị công an điều tra tội phạm kinh tế và FBI điều tra, kẻ gây ra chuyện này là người kế thừa thứ năm của tập đoàn Tề Thị Tề Quang Bưu hiện đang ở Hoa Hạ, phát ngôn viên bộ ngoại giao Mĩ cho biết không bài trừ việc sử dụng thủ đoạn để chính phủ Hoa Hạ trục xuất Tề Quang Bưu về nước.
Phàm là những cổ phiếu có liên quan tới tập đoàn Tề Thị thì không có loại nào là không bị trượt giá, có nhà phân tích cho biết trong một ngày tài sản của Tề Thị bốc hơi lên đến hơn mười tỷ USD. Đọc được những thông tin này, Đỗ Long biết Tề Quang Bưu xong rồi, hôn ước giữa gã và Tô Linh Vân cũng đã bị hủy.
Sau tiếng than nhẹ một cái Đỗ Long tắt máy tính, mặc dù hôn ước của hai nhà Tề Tô đã được hủy bỏ thành công, nhưng Đỗ Long lại không vui chút nào. Trong chuyện này người bị hại quá nhiều, nhưng chuyện này không thể trách Đỗ Long, ai bảo lúc đầu Tề Quang Bưu to gan như vậy, nhẹ dạ cả tin nghe lời người khác, lợi dụng của công để đầu cơ, kết quả là phải bồi thường rối tinh rối mù.
Sáng sớm hôm sau, sau khi rời khỏi nhà Đỗ Long cố tình dùng điện thoại của Chu Dịch Thăng, quả nhiên khoảng 8:30 sáng Tô Linh Vân gọi điện thoại, Tô Linh Vân hỏi:
- Chu tiên sinh, anh đọc tin tức chưa? Anh Bưu xảy ra chuyện rồi, Tề Thị xảy ra chuyện rồi.