- Tôi là cảnh sát, chỉ là bây giờ đang mặc thường phục. Thạch Vũ Hiên vừa bị bắt ở đằng sau bến xe khách, lý do là làm hại người khác và đánh lén cảnh sát, có lẽ sẽ ở một đêm trong trại tạm giam. Vụ án con gái của các người trong cục chuẩn bị âm thầm bắt đầu điều tra. Tôi là Cục trưởng Lý phái tới, các người nắm giữ tài liệu gì mau nói cho tôi biết...Văn tự đưa ra đầu tiên.
Người đàn ông trung niên kia chắn trước mặt bà vợ đang sợ hãi, ông ta cười lạnh nói:
- Tôi dựa vào cái gì tin cậu?
Đỗ Long thở dài, nói:
- Tôi biết ngay các người sẽ không tin, may mà tôi mang tới cái này...
Đỗ Long lấy điện thoại di động ra, tìm cái video Kỷ Quân San quay lén, từ bắt đầu đến kết thúc, quay được vẫn tính là rõ nét. Chí ít mặt nhân vật chính còn có động tác, đối thoại của bọn họ đều quay được.
- Thạch Vũ Hiên thật sự bị bắt rồi!
Hai vợ chồng kích động đến nỗi dòng nước mắt nóng tuôn ra. Đỗ Long nhắc nhở nói:
- Gã chỉ là tạm thời bị bắt, nói không chừng sáng ngày mai thì được thả. Các người phải nắm lấy thời gian đem tư liệu các người nắm giữ đều đưa cho tôi. Tôi sẽ giải oan thay các người còn có con gái các người. Đương nhiên, các người nếu không tin tưởng tôi, tôi cũng sẽ không yêu cầu quá đáng.
- Tin, chúng tôi tin.
Cha mẹ của Cổ Ngọc Vân kích động nói, sau đó liền xoay người đi tìm tư liệu giấu trong cái tủ ở dưới gầm giường.
- Rất nhiều tư liệu đều bị cục Công an lấy đi rồi không trả lại cho chúng tôi, còn có một vài tư liệu bị Thạch Vũ Hiên phái người cướp đi. Ngay cả di thư của con gái tôi cũng không giữ lại được. Bây giờ cũng chỉ chừa lại chút này.
- Cha của Cổ Ngọc Vân đau buồn nói.
Loại tình huống này cũng không có nằm ngoài dự kiến của Đỗ Long, hắn cũng không có ý định dựa vào chút tài liệu kia của người nhà người chết lật đổ Thạch Vũ Hiên. Nhưng mà nếu cục Công an không lập án, lại đem tự liệu của người ta mang đi, thậm chí ngay cả di thư cũng không bỏ qua. Cái loại hành vi không chịu trách nhiệm và đạo đức đồi bại này lại khiến cho Đỗ Long vô cùng phẫn nộ.
Chứng cớ mà cha mẹ Cổ Ngọc Vân cung cấp chỉ là một ít lời làm chứng gián tiếp, bao gồm lời làm chứng bọn họ chiều hôm nay từ quán đồ nướng dì Trương chỗ đó lấy được. Từ trong những lời làm chứng này, Đỗ Long đại khái hiểu được quá trình đám người Thạch Vũ Hiên ngày đó bắt cóc cô gái đem đi.
Cổ Ngọc Vân hẳn là có quen biết với Thạch Vũ Hiên, lúc đó Cổ Ngọc Vân và bạn ở trước quán đồ nướng đợi, đám người Thạch Vũ Hiên đột nhiên xuất hiện, bao vây quán đồ nướng. Thạch Vũ Hiên hướng về phía Cổ Ngọc Vân tặng hoa tỏ tình, không ngờ lại bị cự tuyệt. Gã thẹn quá hóa giận liền cưỡng ép bắt Cổ Ngọc Vân lên xe, bắt cóc đi trước mặt mấy trăm người lúc đó.
Cổ Ngọc Vân cha mẹ cô nhận được tin tức vội vàng tới thành phố Thụy Bảo báo án, kết quả đồn công an không chịu lập án. Chỉ là từ chối nói người trẻ tuổi ham chơi, qua hai ngày nói không chừng sẽ quay trở lại.
Cổ Ngọc Vân mất tích ba ngày, quả nhiên tự mình quay về, nhưng mà ba ngày đó khiến cho thân thể và tinh thần của Cổ Ngọc Vân đều bị tổn thương nặng, cha của cô mang cô đi làm kiểm tra. Tuy rằng tờ kiểm tra kia bị cướp đi rồi, nhưng cha mẹ của cô vẫn còn nhớ vô cùng rõ ràng. Thân thể của Cổ Ngọc Vân bị thương nghiêm trọng, ngoại trừ từng bị luân phiên cưỡng hiếp ra, trên thân của cô có rất nhiều chỗ tụ máu, bầm tím, còn có nhiều dấu vết bị trói. Những thứ này đủ để chứng minh cô bị ngược đãi cực kỳ tàn nhẫn trong ba ngày đó. Từ trên người Cổ Ngọc Vân phía bệnh viện còn lấy được nhiều mẫu DNA, có thể dùng để so sánh và bắt giữ đám người cưỡng hiếp Cổ Ngọc Vân đó.
Cha mẹ của Cổ Ngọc Vân cầm chứng cớ dẫn theo con gái lại đi tới đồn công an báo án. Sau hai lần bị cự tuyệt, một đồn công an nào đó lại trả vờ có ý lập án. Sau khi đem toàn bộ chứng cớ đi liền lập tức lật mặt, đuổi bọn họ ra khỏi đồn công an.
Thạch Vũ Hiên bọn chúng nghe tin này vội tới, vây đánh ba người nhà họ Cổ, còn muốn lại một lần nữa cướp Cổ Ngọc Vân đi. Chỉ vì ba người liều mạng phản kháng, lúc này bọn chúng mới từ bỏ. Trước lúc sắp đi bọn tội phạm kiêu ngạo này còn cảnh cáo bọn họ không được phép lại đi báo án, nếu không sẽ khiến cho cả nhà bọn họ bốc hơi, vân vân.
Nhà họ Cổ không phục, khắp nơi cáo trạng, nhiều lần gặp phải sự đãi ngộ khiến cho người ta không thể tưởng tưởng được, lại một lần nữa bị người ta uy hiếp. Thể xác và tinh thần của Cổ Ngọc Vân sau khi bị vết thương nặng không chỉ không có cơ hội lành lặn, ngược lại lại một lần nữa biến thành thương tổn lớn hơn. Cô cuối cùng chống đỡ không được, trong một đêm nào đó một mình lén đi ra ngoài, nhảy xuống sông Mạnh Mậu.
Thi thể của Cổ Ngọc Vân là hai ngày sau được Myanmar bên đó vớt lên, suýt nữa thì phải chôn tại nơi đất khách quê người, ở một nơi nào đó không người biết đến. May mà chính phủ hai nước có hiệp nghị liên quan, thi thể của Cổ Ngọc Vân thông qua đường ngoại giao đưa trở về.
Sau khi cha mẹ của Cổ Ngọc Vân đau buồn xử lý hậu sự cho con gái xong, liền quyết tâm trở về tiếp tục kiện lên cấp trên, cũng nghĩ cách thu thập chứng cớ mới. Dưới tình huống như vậy, đã xảy ra chuyện ở sau bến xe khách hôm nay.
Cha của Cổ Ngọc Vân cuối cùng nói:
- Bí thư Thành ủy Đường Lệ Phượng là dì nhỏ của Thạch Vũ Hiên, Phó cục trưởng cục Công an thành phố Thạch Khắc Phong là chú của gã. Chỉ dựa vào những thứ này còn không đủ để cho Thạch Vũ Hiên hung hăng càn quấy như vậy. Chúng tôi nghe nói nhà họ Thạch có hậu đài ở trên Tỉnh, cụ thể là ai chúng tôi cũng không biết. Có lẽ chúng tôi thật sự lầm rồi, chúng tôi nên trực tiếp đi Trung Ương tố cáo, cáo lên Tòa án nhân dân tối cao..
Nếu như lời nói của cha Cổ Ngọc Vân là thật, vậy thì điều này đích xác có thể giải thích vì sao ngay cả Lý Tùng Lâm cũng e dè như thế. Lý Tùng Lâm hẳn không phải là cái loại người vì chút quan hệ cá nhân này mà làm trái pháp luật. Ông ta nhất định là có mối lo lắng lớn hơn nữa, ngưởi ở quan trường, không tự chủ được mà.
Đỗ Long tuyệt không phải là người không có đầu óc, hành động của Lý Tùng Lâm là hắn có thể hiểu được, nhưng lại cũng không gật bừa. Đám người Thạch Vũ Hiên phạm phải việc ác như thế, nhất định phải bị luật pháp nghiêm trị. Đỗ Long sở dĩ nể mặt Lý Tùng Lâm là vì trong tay hắn không có chứng cớ. Nếu trong tay hắn có chứng cớ đầy đủ, vậy lúc hắn đi bắt Thạch Vũ Hiên sẽ không nể mặt bất cứ người nào, tuyệt đối không.
- Những tài liệu này tôi thay các người bao quản tốt, các người tiếp tục lưu lại thành phố Thụy Bảo thì quá nguy hiểm. Tôi kiến nghị các người hay là tạm thời quay về nhà trước đợi tin tức. Điều này cũng có thể khiến cho Thạch Vũ Hiên bọn chúng buông lỏng cảnh giác, dễ dàng cho tôi âm thầm điều tra vụ án.
- Đỗ Long đề nghị.
Cha của Cổ Ngọc Vân do dự một chút, cuối cùng quyết định đem những thứ này giao cho Đỗ Long. Nhưng muốn bọn họ quay về nhà bọn họ lại nói gì cũng không chịu. Cha của Cổ Ngọc Vân nói:
- Chúng tôi phải tiếp tục thu thập chứng cớ, chỉ cần có thể khiến cho Thạch Vũ Hiên bọn chúng bị trừng trị theo pháp luật, chúng tôi cái gì cũng không sợ. Sự tồn tại của chúng tôi cũng có thể thu hút sự chú ý của đám người Thạch Vũ Hiên, dễ dàng cho sĩ quan cảnh sát Đỗ anh đi điều tra vụ án.
Đỗ Long thấy bọn họ kiên quyết như thế, bèn từ bỏ đề nghị để bọn họ rời đi. Bọn họ nói cũng có đạo lý, có bọn họ thu hút sự chú ý của bọn chúng, hắn âm thầm điều tra cũng dễ dàng hơn một ít.
- Vậy được, cứ làm vậy đi, tôi sẽ tìm hai người âm thầm bảo vệ các người. Như vậy cũng hơi an toàn một chút. Tôi đi trước đây, không đến thời điểm mấu chốt không nên liên hệ cùng tôi. Bởi vì điện thoại của các người có khả năng đã bị nghe lén rồi.
- Đỗ Long sau khi dặn dò một câu bèn nhanh chóng rời đi.
Cha mẹ của Cổ Ngọc Vân đợi Đỗ Long đi rồi mới cảm thấy có chút không ổn, bọn họ sao lại dễ dàng tín nhiệm một sĩ quan cảnh sát lai lịch không rõ ràng như thế chứ? Chẳng lẽ là vì đoạn video đó? Dường như còn không đủ thuyết phục hai vợ chồng đã trải qua nhiều chuyện như vậy.
Đỗ Long sau khi rời khỏi cũng không có quay lại khách sạn. Đỗ Long thuận tay lấy một chiếc xe đạp tốc độ ở cửa hàng rào, tốn không quá nửa phút. Cưỡi chiếc xe đạp tốt này, Đỗ Long nhanh chóng đi về phía sông Mạnh Mậu nằm ở phía tây thành phố Thụy Bảo.