- Cảm ở chị Tiên.
Phó Hồng Tuyết một câu chị Tiên hai câu chị Tiên ngọt sớt, Bạch Nhạc Tiên cũng bô bô cho với Phó Hồng Tuyết biết mình cũng sắp phải điều đi thành phố Lỗ Tây, đến lúc đó có cô bao che sẽ không ai dám ức hiếp Phó Hồng Tuyết nữa.
Hai cô bên này thì thầm còn bọn Đỗ Long lại uống rất say sưa. Những người muốn chuốc say Đỗ Long lại say trước, xuống xã hơn nửa năm, tửu lượng Đỗ Long lại càng vô hạn đến cuối cùng chẳng còn ai dám uống với hắn nữa.
Sau giây phút tương phùng ngắn ngủi lại phải đối diện với lúc ly biệt đằng đẵng, Đỗ Long với bọn Hoàng Kiệt Hào như vậy với Bạch Nhạc Tiên cũng thế, sáng ngày thứ hai Bạch Nhạc Tiên đã phải tiễn bọn Đỗ Long lên máy bay quay về thành phố Lỗ Tây. Tương đối mà nói thì ở địa phương tiêu tiền sẽ thoải mái hơn một chút, vé máy bay quay về thành phố Lỗ Tây có thể được thanh toán.
Vì Đức Hồng Châu đã chuẩn bị một cuộc hoan nghênh long trọng đợi bọn Đỗ Long. Là Tam Vương Quan (giành 3 huy chương vàng), Đỗ Long không thể không xuất hiện trong hàng ngũ này, vậy nên Đỗ Long chỉ đành chia tay Bạch Nhạc Tiên và mái ấm mới xây dựng, quay về thành phố Lỗ Tây cùng với tổ của mình.
Giang Thượng Đức Cục trưởng cục Công an châu Đức Hồng đích thân dẫn người nghênh đón, giơ cao biểu ngữ chào mừng các anh hùng trở về làm mọi người không ngừng liếc nhìn.
Trên đại hội mừng thành công, Giang Thượng Đức tự tay trao giải thưởng cho Đỗ Long, phần thưởng thống nhất với tỉnh nên Đỗ Long lại có thêm mấy ngày nghỉ và ba mươi nghìn tệ, những thứ này đều là mác cả, đến cuối năm tiền thưởng chắc chắn sẽ cao hơn người khác nhiều.
Về đến thành phố Thụy Bảo, lại nghênh đón và đại hội mừng thành công, Đỗ Long bị gây sức ép đến hoa mắt chóng mặt. Hóa ra lập công cũng là khổ, phòng tuyên truyền cục Công an còn muốn liên lạc với Đỗ Long làm báo cáo khắp nơi, làm Đỗ Long sợ đến nỗi vội vàng đến chỗ Lý Tùng Lâm xin nghỉ rồi chạy mất tăm.
…….
Đường phố của thành phố Thụy Bảo về khuya đã không còn ồn ào như ban ngày nữa, ba người Đỗ Long, Thẩm Băng Thanh, Hạ Hồng Quân lại tụ tập một chỗ bàn chuyện tới Myanmar tham gia chào bán công khai mùa thu. Hạ Hồng Quân tỏ ra không thành vấn đề, câu nói này nói có khí thế hơn nửa năm trước rất nhiều, Thẩm Băng Thanh lại có chút do dự, cậu ta nói:
- Thật sự cần tôi đi sao?
Đỗ Long nói:
- Băng Thanh cậu không đi cũng được, nhưng nếu không có cậu giúp tôi phân tán sức chú ý, chỉ e tôi khó mà hành động được.
Thẩm Băng Thanh nghĩ một chút rồi nói:
- Được rồi, để tôi thương lượng với Tư Nhạn trước.
Hạ Hồng Quân cười nói:
- Nam tử hán đại trượng phu việc gì phải nghe phụ nữ chứ? Đi hay không? Nói luôn đi!
Thẩm Băng Thanh quẫn bách Đỗ Long nói:
- Để cậu ta nói chuyện với Tư Nhạn đi, cậu bàn bạc ngay bây giờ hay ngày mai mới trả lời bọn tôi?
Thẩm Băng Thanh nhấc điện thoại đi qua một bên gọi điện thoại, Hạ Hồng Quân nhìn theo cậu ta nói lẩm bẩm:
- Tên tiểu tử này ngày càng mất chủ kiến.
Đỗ Long cười nói:
- Điều này không thể trách cậu ta, tìm được một người tâm đầu ý hợp không phải dễ, Băng Thanh cũng không thoải mái được như hai anh em ta.
Hạ Hồng Quân cụng bia cùng Đỗ Long, cười nói:
- Tôi mới là thoải mái, cậu vốn là phong lưu, tôi thấy trên đời chẳng có một người phụ nữ nào có thể giam cầm cậu, đi một lượt Bắc Kinh đã dẫn về hai tiểu muội xinh đẹp, Bạch Nhạc Tiên sắp chuyển đến rồi, đến lúc đấy xem cậu xử lý thế nào!
Đỗ Long cười ha hả nói:
- Sơn nhân tự có diệu kế, cậu không cần lo bò trắng răng, việc nhờ cậu điều tra cậu làm đến đâu rồi?
Hạ Hồng Quân nói:
- Tôi đã điều tra qua, trên lý lịch thì không có vấn đề, cô ta đúng là vừa tốt nghiệp, cấp trên của cô ta vừa bị bắt giam, lý do ban đầu là hành vi không đứng đắn, sau đó bị điều tra ra có vấn đề về tài chính, việc điều động cô ta cũng không có vấn đề gì, hiện nay đã làm việc ở thành phố Lỗ Sơn.
Đỗ Long nói:
- Nói vậy thì xem ra tôi hơi đa nghi rồi...
Hạ Hồng Quân cười nói:
- Không có việc gì sao cậu lại nghi ngờ hai nữ cảnh sát? Cậu sợ người ta dùng mỹ nhân kế với mình sao?
Đỗ Long cười nói:
- Việc này rất khó nói... Băng Thanh, thương lượng xong nhanh vậy sao? Cố ấy nói thế nào?
Thẩm Băng Thanh bước lại nói:
- Tư Nhạn nói... muốn đi cùng chúng ta...
Đỗ Long và Hạ Hồng Quân kinh ngạc nhìn nhau, Đỗ Long nói:
- Cố ấy đi làm gì? Du lịch sao? Chúng ta lấy đâu thời gian đi chơi cùng cô ấy.
Thẩm Băng Thanh nói:
- Cô ấy rất hứng thú với cược thạch, nói là muốn đi thỉ nghiệm cùng chúng ta, cũng giống tối hôm đó cô ấy có thể cải trang thành con trai.
Hạ Hồng Quân vẫn chưa biết đến điển cố này, vừa nghe đến Tư Nhạn muốn cải trang nam nhân cậu ta lập tức vui vẻ, Đỗ Long cũng cảm thấy khá hay ho hắn nói:
- Được, hai người giả làm tình nhân... à không, vốn dĩ hai người là tình nhân... hai người yểm trợ cho tôi và Hồng Quân. Việc này có thể thử xem, nhưng có một việc phải nhắc trước, cậu phải quản cô ấy thật tốt, đừng để cô ấy làm hỏng việc.
Thẩm Băng Thanh gật đầu nói:
- Việc này tôi có thể hết sức bảo đảm, tuyệt đối không để Tư Nhạn làm hỏng kế hoạch.
Hạ Hồng Quân nói:
- Có thêm Tư Nhạn, kế hoạch phải thay đổi mới được, hơn nữa chúng ta phải nhanh chóng làm một bộ chứng minh giả cho bạn gái cậu.
Thẩm Băng Thanh nói:
- Phiền mọi người rồi...
Đỗ Long cười nói:
- Là bọn tôi làm phiền hai người mới đúng, đều là anh em không cần đến chữ cảm ơn đâu... cạn ly cho thành công của lần hành động này, hi vọng sau lần hành động này sẽ không làm phiền mọi người nữa.
Hạ Hồng Quân nâng cốc cụng nhẹ với Đỗ Long nói:
- Không phiền, tôi cũng tiện qua đó có chút việc.
Thẩm Băng Thanh than nhẹ một tiếng nói:
- Nếu như không cần hóa trang thì đi bao nhiều lần cũng được, cậu hãy nhanh chóng nghĩ cách làm Ngọc Quan Âm biến mất đi.
Đỗ Long nói:
- Không vấn đề, hãy để lần chào bán ngọc Quan Âm mùa thu này độc nhất vô nhị!
Mắt Đỗ Long bỗng lóe lên ánh sáng kỳ dị, hình như lại có gì đó làm hắn hứng thú, chỉ là cái kính râm to đã che mất ánh mắt của hắn nên chẳng ai nhìn ra.
Sau khi tạm biệt bọn Hạ Hồng Quân, Đỗ Long lái xe tới căn phòng Kỷ Quân San mới mua, đây là tổ ấm của hắn.
Đột nhiên di động của Đỗ Long kêu lên, là bố hắn gọi, sau khi nhận điện thoại Đỗ Khang nói:
- A Long, giờ con đang ở đâu? Đến ngay điểm liên lạc số ba, bố có việc cần nói với con.
Giọng điệu của Đỗ Khang rất dứt khoát, Đỗ Long chỉ đành quay ngay tới điểm liên lạc số ba.
Điểm liên lạc số ba là một nhà khách nhỏ, tất nhiên không phải chỗ mà Đỗ Long vẫn hay tới. Sau khi đáp đúng ám hiệu, Đỗ Long lấy được chìa khóa, nhìn thấy Đỗ Khang đang dùng dao cạo cạo râu ở phòng tắm trong phòng.
Đỗ Long hỏi:
- Bố, mẹ vẫn tốt chứ? Gần một năm không gặp mẹ rồi, sinh nhật con mẹ cũng không thể về một lần sao?
Đỗ Long buông kéo xuống nói:
- Mẹ con sống rất tốt, không cần lo lắng cho bà ấy đâu. Sinh nhật con mấy cô bạn gái con không ở bên sao? Còn đâu thời gian mà dành cho cha mẹ?
Đỗ Long cười nói:
- Giờ con chỉ có một bạn gái chính thức thôi... hôm nay cha gọi con qua có việc gì vậy ạ? Giờ con đang rất bận.