Đỗ Long chạy theo tần suất của mình. Thẩm Băng Thanh và Thạch Siêu Vũ theo sát phía sau. Thời điểm chạy ở vòng thứ nhất, bọn họ nằm ở đoàn số một. Khi chạy vòng thứ hai bắt đầu chậm rãi dẫn đầu. Sau đó ba người bọn họ liền cùng loạt dẫn đầu.
Giang Thượng Đức cục trưởng Cục công an châu Đức Hồng ngồi cạnh Mã Quang Minh hỏi Mã Quang Minh:
- Bí thư Mã, chạy ở vị trí thứ nhất chính là Đỗ Long phải không?
Mã Quang Minh cười nói:
- Đúng, chính là hắn. Tiểu tử này, ngay từ đầu đã chạy nhanh như vậy. Không biết có thể kiên trì đến điểm cuối hay không?
Giang Thượng Đức oh một tiếng, nghiêm túc liếc nhìn Đỗ Long một cái. Lần trước Mã Quang Minh bảo y giúp Đỗ Long y vẫn không để ý lắm. Hôm nay Mã Quang Minh đích thân đến xem Đỗ Long thi đấu tình hình liền không giống với lúc trước. Đây chẳng qua chỉ là một trận thi đấu tuyển chọn râu ria thôi, Mã Quang Minh vì sao gióng trống khua chiêng mời nhiều lãnh đạo như vậy đến xem cuộc thi? Mã Quang Minh bình thường không cao điều như vậy? Một người họ Mã một người họ Đỗ, tuổi tác cũng kém một chút, không giống như là con riêng...
Giang Thượng Đức trong lòng thầm suy đoán, thăm dò nói với Mã Quang Minh:
- Bí thư Mã, Đỗ Long này rất có tài. Có muốn điều hắn đến thành phố Lỗ Tây hay không? Gần đây cục Công an thành phố Lỗ Tây vừa vặn có mấy vị trí trống...
Mã Quang Minh bình thản nói:
- Đúng vậy, cục Công an thành phố Lỗ Tây gần đây không yên ổn lắm... Tuy nhiên chuyện nội bộ Cục công an các anh tôi mặc kệ, tự anh xem xét xử lý đi.
Lãnh đạo nói chuyện đều là thâm ý sâu sắc. Giang Thượng Đức suy nghĩ Mã Quang Minh nói xem xét xử lý chính là ý muốn y mau chóng xử lý. Vì thế đáp:
- Vâng, hắn bây giờ là tổ trưởng tổ trọng án thành phố Thụy Bảo. Điều đến thành phố Lỗ Tây ít nhất cũng sẽ làm một đại đội trưởng. Không biết hắn có bằng lòng làm đội trưởng đại đội trị an hay không?
- Đại đội trị an?
Mã Quang Minh ha hả cười, nói:
- Tiểu tử kia chính là người chuyên gây họa. Điều hắn tới đại đội trị an anh phải chuẩn bị chùi đít cho hắn cả ngày...
Mã Quang Minh không có chỉ thị gì, Giang Thượng Đức cười theo nói:
- Tôi thật ra muốn điều hắn tới đội hình sự hoặc là tổ trọng án. Tuy nhiên hai nơi này đều không có vị trí.
Mã Quang Minh cười nói:
- Tự anh cứ cân nhắc kỹ đi. Tốt nhất cùng Đỗ Long và Cục công an thành phố Thụy Bảo, thành phố Lỗ Tây thương lượng một chút, xem xem ý kiến của bọn họ thế nào rồi hãy tính.
Giang Thượng Đức cười nói:
- Ý kiến của Cục công an thành phố Lỗ Tây thì dễ thôi, tôi sẽ nói chuyện với Hàn Vĩ Quân.
Hàn Vĩ Quân là cục trưởng Cục công an mới nhậm chức của thành phố Lỗ Tây. Ông ta vốn là phó cục trưởng Cục công an thành phố Lỗ Tây. Sau khi Đổng Triều Huy gặp chuyện không may, ông ta được đề bạt. Ông ta đối với Đỗ Long có sự hiểu rõ nhất định. Hơn nữa cũng biết rõ quan hệ giữa Đỗ Long và Mã Quang Minh. Là kiểu người vừa có năng lực lại có gia thế, ông ta đương nhiên hoan nghênh. Có điều ông ta đối với việc Đỗ Long điều tới đại đội trị an có chút kỳ quái. Người như Đỗ Long điều tới đại đội trị an khó tránh khỏi có chút lãng phí nhân tài. Tuy nhiên Giang Thượng Đức nói cũng có lý, đội hình sự và tổ trọng án đều không có vị trí thích hợp. Điều Đỗ Long tới đại đội trị an cũng là một biện pháp điều hòa không tệ. Đợi sau này có cơ hội sẽ điều hắn đến nơi thích hợp hơn cũng không muộn.
Nghe được Giang Thượng Đức trả lời. Mã Quang Minh nhếch miệng mỉm cười. Việc này ông vừa không ủng hộ cũng không phản đối. Nhìn trong mắt Giang Thượng Đức, thì cho là ông đã đồng ý. Muốn lãnh đạo tỏ vẻ hài lòng gần như là không thể nào. Lãnh đạo không biểu thị phản đối chính là ám chỉ cho phép. Cho nên Giang Thượng Đức quyết định lát nữa sẽ tiếp xúc với Đỗ Long một chút. Sau đó sẽ gọi điện thoại cho Lý Tùng Lâm thành phố Thụy Bảo thương lượng điều Đỗ Long tới đây.
Cảnh quan tham gia trận tuyển chọn thứ hai này đều là kiện tướng chạy cự li dài. Tuy nhiên thực lực của Đỗ Long vẫn nổi tiếng như trước. Dưới sự hướng dẫn của hắn, đoàn số một do tổ ba người tạo thành đã vượt qua đoàn thứ hai một đoạn. Với tư cách là huấn luyện viên, trên mặt Hạ Vũ không kìm chế nổi nụ cười hưng phấn. Hôm nay bọn Đỗ Long đã dốc sức áp tốc độ. Với tốc độ chạy như thế này, giành giải nhất là chuyện dễ dàng
Rất nhiều người đều ngồi bên sân cổ vũ cho bọn Đỗ Long. Trong đó một bộ phận lớn là fan hâm hộ Đỗ Long mới thu nhận ngày hôm qua. Bao gồm cả vị quyền bá Lưu Tử Huân kia. Nhìn thấy bọn Đỗ Long dẫn đầu xa xa, cảm thán cho Đỗ Long đồng thời phải nhận ba cái giải nhất, tất cả mọi người đều đặc biệt hưng phấn.
Cuối cùng bọn Đỗ Long với tốc độ hơn ba mươi bốn phút đã thuận lợi ôm đồm trước tốp ba. Thời điểm ba người xông qua chung điểm, tiếng hoan hô xung quanh sân đấu vang như sấm động. Mã Quang Minh dẫn đầu đứng lên vỗ tay. Các lãnh đạo khác cũng đành đứng lên theo vỗ tay hoan hô nhiệt liệt cho bọn Đỗ Long.
Sau trận đấu, Mã Quang Minh trước tiên nhiệt liệt chúc mừng Đỗ Long. Sau khi ôm hắn một cái liền khen ngợi nói:
- Đỗ Long! Chúc mừng cậu giành giải nhất. Sau khi tới Bắc Kinh phải tiếp tục cố gắng, nhất định phải làm cho tỉnh Thiên Nam chúng ta vẻ vang nhé!
Đỗ Long vui nhưng cũng có chút sợ hướng về phía ông cúi chào nói:
- Bảo đảm ứng phó hết sức, không phụ lòng ưu ái của lãnh đạo!
Mã Quang Minh cười nói:
- Cậu tiểu tử này, ngoại trừ thích càn quấy ở bên ngoài thì thực lực thật không tệ... Tiểu Thẩm cũng rất tốt, tới Bắc Kinh tiếp tục cố gắng. Cậu tên là Thạch Siêu Vũ đúng không? Cũng là người của tổ trọng án thành phố Thụy Bảo ư? Tôi phát hiện thấy tổ trọng án thành phố Thụy Bảo thật nhiều nhân tài…
Đỗ Long đắc ý cười nói:
- Đúng thế, chú cũng không xem là ai dẫn binh ra chứ…
Lời nói của Đỗ Long khiến mọi người bao gồm cả lãnh đạo đều mỉm cười. Mã Quang Minh giới thiệu bọn họ với các lãnh đạo theo tới. Trong đó bao gồm một vị phó châu trưởng thường vụ, phó châu trưởng kiêm cục trưởng Cục công an, trưởng ban tuyên giáo Châu ủy. Đỗ Long bắt tay với họ, trong đó cục trưởng Cục công an thành phố Lỗ Tây Hàn Vĩ Quân cười nói:
- Đỗ Long, có muốn đến thành phố Lỗ Tây làm việc không? Tôi giữ cho cậu một vị trí tốt.
Đỗ Long vui vẻ nói:
- Tôi phục tùng sự sắp xếp của tổ chức. Lãnh đạo chỉ đâu tôi đánh đó!
Có lời này của Đỗ Long, chuyện điều động cơ bản đã xác định. Hàn Vĩ Quân mừng rỡ nói:
- Vậy quyết định rồi nhé. Cục trưởng Lý nơi đó tôi thay cậu nói chuyện. Dựa vào quan hệ giữa tôi và ông ấy, bảo đảm ông ấy sẽ không hai lời!
Đỗ Long gật đầu cười, sau đó quay đầu nói với Thẩm Băng Thanh:
- Băng Thanh, cậu cũng theo tôi tới thành phố Lỗ Tây làm việc đi.
Thẩm Băng Thanh do dự một chút, cuối cùng đáp:
- Việc này... Để tôi suy nghĩ đã được không?
Đỗ Long nhìn Thẩm Băng Thanh có chút kinh ngạc. Hắn vẫn tưởng rằng Thẩm Băng Thanh sẽ lập tức trả lời. Điều này khiến cho Đỗ Long không khỏi có chút thất vọng. Thời cơ trôi qua tức thì, các lãnh đạo không ở lâu. Khích lệ mọi người tiếp tục công việc học tập, trên từng hạng mục đều phải giành giải nhất, sau đó ra về trong sự vui vẻ của mọi người.
Đỗ Long kéo Thẩm Băng Thanh đến một chỗ lánh, hỏi:
- Băng Thanh, cậu không có ý định theo tôi cùng điều đến thành phố Lỗ Tây sao? Điều tới đây cậu ít nhất có thể làm đội phó đó.
Thẩm Băng Thanh ấp a ấp úng nói:
- Cái này... Tôi muốn cùng Tư Nhạn bàn bạc một chút...
Đỗ Long nhướn mày, nói:
- Được rồi, cậu mau bàn bạc cùng cô ấy đi. Tôi chờ tin của cậu, đây là một cơ hội tốt đó!
Thẩm Băng Thanh lập tức gọi điện thoại cho Tống Tư Nhạn, giải thích tình hình. Một lát sau Thẩm Băng Thanh ngẩng đầu lên, vui vẻ nói:
- Cô ấy nói ủng hộ quyết định của tôi. Thành phố Lỗ Tây và thành phố Thụy Bảo cũng không xa, gặp mặt vẫn khá dễ dàng. Tuy nhiên cô ấy hỏi rốt cuộc là đến bộ phận nào, cục trưởng Hàn nói thế nào?